Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 109: CÒN CHƯA PHỤC ?

– Cũng thấy mù mờ thôi, rất khó hiểu, vì sao Đinh Trường Sinh dính líu với Vương Lão Hổ chuyện này, đến bây giờ cũng không rõ ràng lắm!

– Viên Phương, chuyện này không phải đơn giản, trong hai người này chắc chắn có một người nói dối, nhưng nếu để cho cậu phán đoán, trong hai người này ai sẽ là người nói dối, thì cậu nhận định là ai?

– Với riêng các nhân tôi, sẽ nghi chính là Đinh Trường Sinh nói dối!

Viên Phương chần chờ một chút rồi nói.

Điền Thanh Như trong tâm trí thoáng qua giật mình,

– Vì sao?

– Bởi vì từ hôm nay, khi gặp được Đinh Trường Sinh, tôi thấy người này rất bình tỉnh, bình tỉnh giống như là chắc chắc chúng ta tìm đến hắn là sai lầm, càng về sau, thái độ tỉnh tuồng của hắn cũng khiến cho tôi cảm giác hoang mang theo, chính mình đem hắn về đây có đúng không nữa!
– Mấu chốt bây giờ là chứng cớ, tìm hiểu xem Đinh Nhị Cẩu vu oan giá họa cho Trần Tiêu Tử, cố ý để cho Vương Lão Hổ nghe được, khiến cho Vương Lão Hổ nổi điên, quay về gϊếŧ chết Trần Tiêu Tử mục đích là cái gì, điều tra lâu như vậy, vẫn chưa có ai biết Đinh Nhị Cẩu với Trần Tiêu Tử có mối quan hệ thù hằn như thế nào mà hảm hại như thế!

Điền Thanh Như suy nghĩ, cô cũng biết đây là nút thắt để gở ra vụ án này, nhưng bên đội cảnh sát hình sự đội, đối với chuyện này điều tra kết luận cũng chỉ dựa trên bản khai của Vương Lão Hổ, do đó Điền Thanh Như cũng không có hứng thú tiếp tục điều tra quá sâu chuyện này, nhưng giác quan thứ sáu của người phụ nữ, nói cho cô biết, Đinh Nhị Cẩu và Trần Tiêu Tử bên trong chắc chắn có chuyện, nhưng hiện tại không ai có thể thấy được trong đám sương mù là vấn đề gì!
– Đúng vậy, chúng ta không thể chỉ dựa vào lời khai của Vương Lão Hổ , nên không thể đưa Đinh Nhị Cẩu vào dạng tình nghi, trước mắt vẫn chỉ là mời hắn về viện kiểm sát hổ trợ điều tra!

Viên Phương nói.

– Viên Phương, cậu có nghĩ tới chuyện khác, sự mâu thuẫn của Đinh Nhị Cẩu với Vương Lão Hổ?

– Tôi xem hồ sơ, trong đó có nói, sự mâu thuẫn hình thành từ vụ đánh bạc, Đinh Nhị Cẩu thắng, còn thắng luôn được vợ của Vương Lão Hổ , thủ trưởng, có nên xem xét tình huống mối thù bị đoạt vợ của Vương Lão Hổ đến mức độ nào không!

Viên Phương mỉm cười hỏi.

Điền Thanh Như không nói gì, nhưng là trong lòng cô đang dần dần tạm thời nhẹ nhỏm, từ lúc tiếp xúc vụ án này, trong suy nghĩ của cô hiện tại không phải là cố tìm chứng cứ để bắt Đinh Nhị Cẩu, vì đã được sự gửi gấm của Điền Ngạc Như, cô làm chỉ là trách nhiệm của viện kiểm sát, vì hồ sơ là từ bên cảnh sat hình sự chuyển qua, viện kiểm sát phải vào cuộc, Vương Lão Hổ dù bị kích động hay không mà đi gϊếŧ người cô cũng không quan tâm, trước mắt mọi người và luật pháp hắn là kẻ trực tiếp gϊếŧ người, về phần nguyên nhân gì tác động đi gϊếŧ người, cũng không phải là trọng yếu……………………
……………………………………………………………………………………………….

– Đinh Trường Sinh, có biết vì sao chúng tôi đem anh mang tới đây không?

Viên Phương hỏi.

Lúc này Điền Thanh Như đang ngồi tại phòng kỹ thuật, trực tiếp quan sát trên màn hình lúc Viên Phương hỏi Đinh Nhị Cẩu.

– Biết, bởi vì là chuyện Vương Lão Hổ gϊếŧ người, tại đội cảnh sát hình sự, tôi cũng đã nói rất rõ ràng. Bây giờ mấy người hỏi lại cũng là một ý như vậy!

– Biết là tốt rồi, anh cũng biết, đây là ở đâu, cho nên tôi cũng không cần nhiều lời, hãy trả lời thẳng thắn một chút, anh có dựng chuyện nói Trần Tiêun Tử tố giác Vương Lão Hổ để được cục công an thưởng tiền không?

– Không có nói, tuyệt đối không có nói qua chuyện này, tôi cũng không biết Vương Lão Hổ nghe được từ đâu, mà muốn đem tôi kéo vào vũng bùn này là có ý gì, chắc chắn là hắn muốn tôi chết chung cùng với hắn để trả thù!
– Đinh Trường Sinh, anh cũng đã từng làm cảnh sát, tôi hỏi anh câu gì, thì đáp câu đó, chứ đừng nói lung tung!

Viên Phương gằn giọng nhắc nhở Nhị Cẩu.

– Anh dựa cái gì mà nói với cái giọng dạy dỗ tôi? Tôi bị các anh mang đến đây đã năm, sáu tiếng đồng hồ rồi, một bãi nước miếng, cũng không có mà nuốt, các anh muốn gì, ông đâu phải là kẻ phạm tội tình nghi mà đối xử như thế hả?

Đinh Nhị Cẩu ngang ngược, phủi bỏ sạch sẽ những lời lẽ nghi vấn về hắn.

– Hừm..thằng này mày là ai mà dám xưng “ ông “ với tao, mày dám lặp lại lần nữa không?

Viên Phương nổi nóng tức giận, một bàn ta nắm chặc thành nắm đấm, đứng lên nắm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu , Điền Thanh Như vừa nhìn thấy, không kịp gọi Viên Phương lại, quả đấm của Viên Phương, đã hung hăng đập vào một bên gò má của Đinh Nhị Cẩu rồi.
Đinh Nhị Cẩu vốn là đang ngồi trên ghế, phía sau lưng còn có một kiểm sát viên đứng gần, nhưng người này cũng là đồng bọn với nhau, nên không hề đỡ dậy Đinh Nhị Cẩu lúc bị đánh ngửa mặt té ngã, Đinh Nhị Cẩu cảm giác đầu của mình kêu “ ong..ong…” mặt nằm sát trên mặt đất, cảm giác trời đất như quay cuồng.

Đinh Nhị Cẩu nằm một hồi, rồi mới chậm rãi đứng lên, hình như là bị đánh gãy cái răng cấm, hắn nhổ ra để cái răng ở trong tay mình nhìn, đúng vậy, miệng cũng bắt đầu chảy máu, ánh mắt của hắn tức giận nổi điên lên, nhìn qua dữ dội như loài chó hoang.

Thiếu tá Chu Hồng Kỳ là cao thủ, hắn đã học qua võ thuật cùng với cô mấy tháng, nhưng tại vì Đinh Nhị Cẩu cố tình không muốn có tránh né quả đấm này, lì lợm cứng rắn chịu đòn.

– Sao rồi, còn chưa phục?
Viên Phương vẫn như chưa hả dạ, tiếp tục khiêu khích nói.

Đinh Nhị Cẩu nhìn thẳng vào mặt Viên Phương, không nói một câu nào, nhưng kế tiếp hắn làm một chuyện mà ai thấy cũng phải lạnh người, Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng thổi cái răng cấm bị gãy, rồi nhét lại vào trong miệng mình, gân cổ của hắn nổi lên, hắn đã nuốt chững cái răng gãy cùng với máu vào trong bụng mình một cách thản nhiên!

– Này họ Viên kia, tao cũng đã từng làm cảnh sát, cũng không thua kém lực lượng kiểm sát viên đâu, tao sẽ nhớ kỹ chuyện này, đời còn dài, để tao xem sau này mày sẽ ra sao!

Đinh Nhị Cẩu miệng vẫn còn đau, nên phát âm không rỏ ràng, nhưng lời nói thì tràn đầy hận thù.

– Còn dám hăm dọa tao!

Viên Phương chán ghét nói.

– Tao chả cần phải hăm dọa ai, con mẹ nó, mau thả ra, bây giờ là ba giờ rưỡi, đến năm giờ nếu mày không thả ông ra, ông sẽ từng bậc thang đi kiện mày, kiện cho đến khi nào mày bị mất chức mới thôi, để xem mày lợi hại đến đâu, một khi mày rời khỏi viện kiểm sát, tao xem thử mày còn cứng được mấy ngày!
Đinh Nhị Cẩu vừa lau cái miệng dính máu vừa nói, tư thế của hắn đích xác rất là dọa người, Viên Phương thường xuyên sử dụng bạo lực khi hỏi cung, mọi người ở viện kiểm sát đều biết chuyện này, nhưng cục diện như hôm nay làm Viên Phương lúng túng thật đúng là hiếm thấy, lại có người dám khiêu chiến với Viên Phương, thật là chuyện lạ đời, từ trước đến giờ, người nào là bị đánh xong cũng đều dễ bảo, xem ra lần này Viên Phương đụng nhằm ổ kiến lửa rồi.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!