Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
– Van cầu cậu, chỉ cần có thể cứu tôi đi ra ngoài, rời khỏi chỗ này, ông muốn cái gì tôi đều đáp ứng cho ông.

– Cô tên là gì?

– Tôi tên Dương Phụng Tê, là sinh viên năm thứ tư, một năm trước cùng một người bạn đi du lịch ba lô, tụt lại phía sau rồi, sau đó gặp được kẻ buôn người, bắt tôi đem bán ởc nơi này, van cầu cậu, cứu tôi đi ra ngoài , cậu là cảnh sát, xin cậu giúp tôi .

– Từ từ.. chuyện này không đơn giản như vậy, tôi nhất định sẽ giúp cô, nhưng cô với tình trạng bây giờ chỉ sợ đi không được bao xa cũng sẽ bị bắt trở về, từ giờ trở đi cô ráng ăn cơm thật ngon, bồi bổ thân thể lấy sức khỏe, tôi ở ngay tại đồn cảnh sát trấn Lâm Sơn, tôi sẽ tìm cách tới cứu cô, chuyện này tôi cũng phải trở về chuẩn bị một chút.

– Chuẩn bị cái gì? Tôi một ngày cũng không muốn ở lại chỗ này, van cầu cậu, báo cảnh sát tới cứu tôi.
– Báo cảnh sát, không thể nào, tôi ngày đó sau khi rời khỏi nơi đây, liền đem chuyện này báo cho lãnh đạo biết, bọn họ không tin, cho nên báo cảnh sát vô dụng, nhưng tôi thề, sẽ nhất định sẽ cứu cô đi ra ngoài, nhưng còn đứa nhỏ này làm thì sao bây giờ?

– Không lo được nhiều chuyện như vậy, đứa nhỏ này cũng không phải là tôi muốn sinh ra, chỉ cần có thể cứu tôi đi ra ngoài là được, cậu nhất định phải giúp tôi, tôi bây giờ sống không bằng chết, cầu van cậu.

– Được rồi tôi biết, cô bây giờ làm theo lời tôi bảo, tôi trở về chuẩn bị xong, sẽ đến cứu cô.

Đinh Nhị Cẩu biết, mình bây giờ phải rời đi, không phải là sợ hãi Trần Tiêu Tử trở về, chủ yếu là vì người đàn bà Dương Phụng Tê tinh thần biên giới chuẩn bị sụp đổ.

Đinh Nhị Cẩu t đầu đầy mồ hôi rời khỏi nhà Trần Tiêu Tử…
Nhìn chân bị khóa ở trong nhà, Dương Phụng Tê ngồi lạnh lẽo một góc, cô không biết tên cảnh sát này có thể tin hay không, lần này cảm giác tự do gần như vậy, nếu bây giờ không thoát được, có lẽ sẽ không bao giờ còn có cơ hội nữa.

– Hắn sẽ không đột nhiên trở về chứ.

Khấu Đại Bằng nhìn phía ngoài bóng đêm, trong lòng lo lắng nói.

– Xem anh sợ kìa.. trước kia làm chuyện xấu sao thấy can đảm lắm mà, hiện tại thì biết sợ, anh nói thử làm sao bây giờ đây?

– Nếu không, phá bỏ nó đi…

Trong bóng tối, Khấu Đại Bằng ôm Điền Ngạc Như dáng người như ma quỷ, nhỏ giọng nói.

– Anh bỏ nó được à?

Điền Ngạc Như mạnh mẽ xoay người lại, hung tợn nhìn Khấu Đại Bằng, tuy rằng nhìn không thấy rỏ, nhưng ánh mắt Điền Ngạc Như trong đêm tối giống như lang sói, lóe lên.

Nói thật, mấy năm nay Điền Ngạc Như mong có con muốn điên lên rồi, khi xác định đã mang thai, cô có cảm giác trời đất quay cuồng, mấu chốt chính là đứa nhỏ này không phải là của chồng mình, cô nhớ rõ rất rõ ràng, đêm đó sau khi trở về, Hoắc Lữ Mậu mân mê cô thời gian rất lâu cũng chưa có thể làm ƈôи ŧɦịŧ hắn cứng, vì vậy giờ làm sao nói có con được, cho nên đứa bé này kiên quyết không thể giữ lại, nhưng là cô hy vọng dường nào Khấu Đại Bằng có thể nói một câu là sẽ trở về nhà ly hôn sau đó lấy cô, mà bây giờ, Khấu Đại Bằng lá gan sợ như vỡ ra, không có khả năng nó nêni lời như vậy, cô đoán rằng, Khấu Đại Bằng hiện tại nhất định sẽ có ý trốn tránh trách nhiệm với cô .
– Anh đương nhiên không muốn bỏ nó, nhưng không có biện pháp nào khác, anh cũng không thể ly hôn để cưới em làm vợ được?

– Vì sao không thể, anh trở về ly hôn, em cũng ly hôn, sau đó chúng ta kết hôn!

Điền Ngạc Như nói như đinh chém sắt.

– Điền Ngạc Như, đừng có điên, em thừa biết là không thể nào được, nếu làm thế, anh cả đời này về sau coi như xong rồi, anh bây giờ mới là xã trưởng, làm như thế, chỉ sợ nửa đời sau là chết già ở trấn Lâm Sơn rồi- –

– Anh không đáp ứng, vậy bây giờ anh đi đi…

Nói xong Điền Ngạc Như tránh thoát tay Khấu Đại Bằng đang ôm ấp, dùng sức đá Khấu Đại Bằng một cái, đuổi ra khỏi nhà.

Khấu Đại Bằng tự biết đuối lý, một tiếng không dám nói trong cổ họng, đứng lên thu thập quần áo của mình, mở cửa, chậm rãi đi ra ngoài, hắn biết, bọn họ sau này không còn gì nữa .
– Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…

Điền Ngạc Như không có thời gian tự hỏi Khấu Đại Bằng vô tình, bây giờ mấu chốt là đem trong bụng đứa nhỏ làm xử lý ra sao, cô rất muốn sanh đứa bé ra, cô quá mong nhớ hưởng thụ tư vị làm mẹ, nhưng đứa bé này thật sự lúc này ra đời là không thể được.

Vài ngày sau, Hoắc Lữ Mậu với Đinh Nhị Cẩu không công thành mà lui quân, bất quá vì hai người ở tại thôn Lô Gia Lĩnh một thời gian, thôn Lô Gia Lĩnh rất im lặng, tranh thủ trong thời gian này Đinh Nhị Cẩu lại vụиɠ ŧяộʍ chạy đến nhà Trần Tiêu Tử vài lần, điều này cũng khiến cho Dương Phụng Tê tin tưởng về chuyện chạy trốn, cho nên cảm xúc chậm rãi ổn định lại, hết sức phối hợp theo yêu cầu của Đinh Nhị Cẩu.

– Hai người từ từ ăn, tôi đi lên đồn cảnh sát trước, Nhị Cẩu, xem ra hai chúng ta ở lại thôn đó cũng không phải là biện pháp, hay là thay đổi một chút đi, hôm nay ban ngày tôi đi, cậu buổi tối đi, cũng may là còn có hơn mười ngày nữa là bầu cử rồi, chờ bầu chọn xong, sau này xảy ra chuyện gì thì tính sau.
Hoắc Lữ Mậu nói với Đinh Nhị Cẩu đang cúi đầu ăn cháo.

– Trưởng đồn, vậy tôi ban ngày đã có thể ngủ.

– Ừ..đừng để chậm trễ công việc là được!

Nói xong Hoắc Lữ Mậu liền đi, Đinh Nhị Cẩu cũng vội vàng ăn cho xong, hắn một khắc cũng không muốn đứng ở trước mặt Điền Ngạc Như, hắn cứ có cảm giác người đàn bà này sẽ gây bất lợi cho hắn, cho nên hắn muốn lẫn trốn xa.

Điền Ngạc Như nhìn ra cửa, nghe tiếng bước chân của Hoắc Lữ Mậu đi xa, cô quay đầu hướng Đinh Nhị Cẩu nói:

– Nhị Cẩu , ăn xong rồi, ở lại đây, chị có chuyện này hỏi cậu!

– Cái… chuyện gì?-

Đinh Nhị Cẩu trong lòng cả kinh, bà ngoại ơi !!! Lại lọt đến trong tay nàng.

Điền Ngạc Như không có trả lời, mà là bưng bát cháo đến góc tường, có cái thang, leo lên nóc nhà, nhìn xa xa, thấy chiếc xe chở Hoắc Lữ Mậu đang gào thét đầy bụi đất hướng về thôn Lô Gia Lĩnh chạy đi, Điền Ngạc Như trong lòng buông lỏng, khóe miệng cong cong …
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!