Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Định Mệnh Anh Yêu Em

Hôm nay Tô Hiên Minh không bận lắm, nghĩ đến chuyện vết thương trên tay Lạc Phương Nhã cũng đã lành, anh bèn quyết định tự mình nấu bữa tối bồi thường cho Lạc Phương Nhã.

Anh bước ra khỏi công ty vào lúc ba giờ chiều, đi đến siêu thị mua một vài thực phẩm cần thiết.

Bốn giờ chiều, anh trở về biệt thự.

Sau khi dặn dò tài xế đến Đế Quang đón Lạc Phương Nhã xong, anh bèn xuống nhà bếp chuẩn bị thức ăn.

Bởi vì có khá nhiều nguyên liệu, Tô Hiên Minh tốn hết nửa tiếng đồng hồ mới chuẩn bị xong.

Rồi anh mới nổi lửa nấu nướng.

Kết quả là vừa mới cho thức ăn vào nồi, điện thoại trong túi anh đã đổ chuông.

Anh vừa đảo đồ ăn trong nồi, tay kia vừa rút điện thoại ra, còn chưa nhìn xem ai gọi đến đã bấm nhận cuộc gội.

“Alo.”

“Thẩm Lỗi mời ăn cơm, Tô Hiên Minh, cậu đến mau đi.” Giọng nói của Lục Dũng vang lên từ đầu dây bên kia.

Tô Hiên Minh vừa đảo chiếc xẻng, vừa nói: “Bữa khác đi.”

“mẹ nó, lần trước đang ngồi với nhau thì đột nhiên đi mất, bây giờ lại kêu bữa khác…” Đột nhiên Lục Dũng im bặt, rồi giọng nói ngạc nhiên của anh ta vang lên: “Tiếng xẻng hả? Tô Hiên Minh, cậu đang nấu cơm à?”

Tô Hiên Minh ừm một tiếng, rồi mới nói: “Tôi đang bận, nếu không còn chuyện gì khác thì cúp máy trước đây.” Sau khi nói dứt lời, Tô Hiên Minh lấy điện thoại ra khỏi tai, định cúp máy.

“Tô Hiên Minh, cậu làm thế mà được hả! Nấu cơm sao không gọi tôi với Thẩm Lỗi?”

Tô Hiên Minh nghe thấy tiếng hét của Lục Dũng vang lên ở đầu dây bên kia, huyệt thái dương của anh đau nhói.

“…Tôi không cần biết, Tô Hiên Minh, tôi và Thẩm Lỗi sẽ đến ngay.”

Tô Hiên Minh biết cái tên Lục Dũng này nói được làm được, anh ta nói qua, chắc chắc sẽ qua ngay.

Anh bèn áp điện thoại lên tai lần nữa, rồi thờ ơ nói: “Tới chung đi.”

“Tô Hiên Minh, cậu tuyệt vời quá…” Có thể dùng hai từ ‘hoan hô’ để hình dung giọng nói của Lục Dũng.

Tô Hiên Dũng nhíu mày, dứt khoát cúp máy.

Sau khi cúp máy, Tô Hiên Minh mới mở tủ lạnh một cách cam chịu, lấy thêm một ít thức ăn nữa ra.

Để nhét vào miệng hai tên này, đương nhiên một chút thức ăn khi nãy không đủ.

Lục Dũng và Thẩm Lỗi tới tương đối sớm, nửa tiếng đồng hồ sau đã thấy bọn họ bước qua ngưỡng cửa.

Tô Hiên Minh không có thời gian rảnh tiếp đón bọn họ, anh chỉ mở cửa cho họ vào, rồi đi xuống nhà bếp.

Hai tên ăn chực Lục Dũng và Thẩm Lỗi lại rất tự giác, sau khi vào cửa, bọn họ đều rất tự giác tự chơi một mình.

Lục Dũng đi thẳng vào phòng nghỉ của Tô Hiên Minh để chơi game.

Còn Thẩm Lỗi lại ngồi trên sô pha xem tivi.

Sáu giờ ba mươi phút, tiếng chuông cửa vang lên.

Biết Tô Hiên Minh còn đang bận rộn dưới bếp, Thẩm Lỗi đang ngồi trên ghế sô pha xem phim tự giác đi ra mở cửa.

Lạc Phương Nhã nhìn thấy cửa mở ra, cô cứ nghĩ rằng người mở là Tô Hiên Minh, bèn lên tiếng trong vô thức: “Sao lại ăn ở nhà…”

Lúc cô nhận ra người ấy không phải là Tô Hiên Minh, bèn im phắt lại.

Lạc Phương Nhã nhìn người đàn ông lạ mặt ở trong nhà, cô chớp chớp mắt, nhất thời không biết phải làm như thế nào.

Cô ngẩng đầu nhìn số nhà của biệt thự trong vô thức, đâu có đi nhầm, đây đâu phải lần một lần hai cô đến nhà Tô Hiên Minh, hơn nữa tài xế cũng không thể nhầm lẫn được.

Vậy thì người đàn ông lạ mặt này là sao đây?

Lạc Phương Nhã nhìn kỹ lại, mới nhận ra không ngờ anh ta lạ là người cô vô tình đụng trúng trong bệnh viện mấy ngày trước. Anh ta quen biết Tô Hiên Minh à?

Thẩm Lỗi vừa nhìn đã nhận ra người phụ nữ trước cửa, là người đã đụng trúng mình trong bệnh viên mấy ngày trước, chỉ có điều sao cô ấy lại đến đây?

“Cô…” Anh ta đang định cất tiếng hỏi, chợt nghe có tiếng bước chân vang lên đằng sau lưng.

Thẩm Lỗi nghiêng người, bèn nhìn thấy Tô Hiên Minh đi ra từ nhà bếp.

Khi nãy Thẩm Lỗi đứng ngoài cửa che khuất Lạc Phương Nhã, Tô Hiên Minh không hề nhìn thấy cô, bây giờ Thẩm Lỗi nghiêng người sang, Tô Hiên Minh vừa nhìn ra cửa đã thấy Lạc Phương Nhã ngay.

“Đến rồi à?”

Lạc Phương Nhã ‘ừm’ một tiếng, rồi quay người nhìn Thẩm Lỗi.

Tô Hiên Minh nhìn thấy ánh mắt của Lạc Phương Nhã, anh giới thiệu bọn họ với nhau một cách đơn giản: “Thẩm Lỗi, Lạc Phương Nhã.”

Lạc Phương Nhã à? Cô gái mà Tô Hiên Minh mới quen chưa được bao lâu kia sao? Thẩm Lỗi quan sát Lạc Phương Nhã, rồi mới gật đầu với cô một cách thân thiệt: “Chào cô.”

“Chào anh.” Lạc Phương Nhã đáp lại Thẩm Lỗi một cách lịch sự.

Sau khi giới thiệu hai người họ với nhau, Tô Hiên Minh quay người đi xuống nhà bếp, chỉ để lại hai người xa lạ Lạc Phương Nhã và Thẩm Lỗi ngồi trong phòng khách, mắt to trừng mắt nhỏ.

Im lặng ngồi đấy một hồi lâu, Thẩm Lỗi mới lên tiếng trước: “Không ngờ cô chính là Lạc Phương Nhã.”

“Anh…” Lạc Phương Nhã sững sờ nhìn Thẩm Lỗi, sao anh ta lại biết cô? Tô Hiên Minh nói sao?

Dường như Thẩm Lỗi hiểu được suy nghĩ của Lạc Phương Nhã, anh ta mới cười cười rồi nói rằng: “Cô cảm thấy người như Tô Hiên Minh thì có thể nói ra chuyện như vậy ư?”

“Sẽ không.” Lạc Phương Nhã lắc đầu.

Thẩm Lỗi ‘ừm’ khẽ một tiếng, rồi mới nói: “Là do Lục Dũng nói cho tôi biết.”

Hóa ra người nói là Lục Dũng, Lạc Phương Nhã gật đầu: “Ồ.”

Thẩm Lỗi nhìn Lạc Phương Nhã, rồi mới tiếp tục nói: “Lục Dũng nói cô có khả năng quản lý Tô Hiên Minh, mô tả cô như thần thánh vậy đấy, tôi còn tưởng Lạc Phương Nhã là nữ hán tử nào kia chứ.”

Nghe Thẩm Lỗi nói thế, Lạc Phương Nhã bật cười giễu.

Thấy Lạc Phương Nhã cười, Thẩm Lỗi cũng cười theo: “Sau khi gặp cô, tôi mới biết mình bị tên Lục Dũng kia lừa phỉnh rồi, cô đâu có giống với những gì cậu ta miêu tả, cô vốn là một người đẹp kia mà.”

Thấy Thẩm Lỗi khen mình là người đẹp, Lạc Phương Nhã cũng cảm thấy hơi ngại ngùng, cô đỏ mặt lắc đầu: “Không phải đâu, tôi đâu có đẹp.”

“Đừng khiêm tốn nữa, người đẹp à.”

Tô Hiên Minh vừa cầm dĩa thức ăn từ nhà bếp đi lên, đã nhìn thấy Thẩm Lỗi và Lạc Phương Nhã ngồi nói chuyện vui vẻ trong phòng khách, nom có vẻ rất hòa thuận.

Nhưng Tô Hiên Minh lại cảm thấy cảnh tượng này nhức mắt cực kỳ, anh nhíu mày thật chặt, rồi giọng nói lạnh lùng vang lên, cắt ngang bầu không khí giữa bọn họ trong nháy mắt: “Thẩm Lỗi, cậu gọi Lục Dũng ra ăn cơm đi.”

“Ờ, được rồi.” Thẩm Lỗi gật đầu, rồi mới đứng dậy từ ghế sô pha, đi vào phòng nghỉ.

Sau khi Thẩm Lỗi bỏ đi, Tô Hiên Minh nhìn Lạc Phương Nhã chăm chú, rồi mới đi vào nhà bếp với gương mặt lạnh lùng.

Lạc Phương Nhã có thể nhận ra được sự thay đổi về mặt cảm xúc của Tô Hiên Minh, cô nhíu mày thật chặt.

Anh ấy bị làm sao vậy?

Lạc Phương Nhã tỏ vẻ ngạc nhiên, cô ngồi dậy theo Tô Hiên Minh đi vào trong nhà bếp.

Lúc Lạc Phương Nhã xuống tới nhà bếp, Tô Hiên Minh đang múc canh, trên quầy bếp vẫn còn bốn, năm món đã được nấu xong.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!