Trước cửa tập đoàn, hai hàng nhân viên trải dài, ai cũng đều ăn mặc trang nghiêm. Vừa thấy họ từ trong xe bước ra, tất cả đều đồng loạt cúi đầu cung kính.
“Kính chào chủ tịch và phu nhân!”
Theo ám chỉ, cô mỉm cười khoác lấy cánh tay anh. Cả hai cùng bước vào sảnh lớn, nơi bữa tiệc đang được diễn ra.
Trên dưới Trác gia, trừ Trác lão và cô út Trác Mỹ Chi, thì hầu như không thiếu người nào. Về phần Trác lão thì từ khi lui lại phía sau, ông rất ít khi xuất hiện, dù là tiệc lớn hay nhỏ, còn về Trác Mỹ Chi, trước giờ bà không hiểu gì về kinh doanh, nên những bữa tiệc đại loại thế này, bà cũng đều không góp mặt.
Về dàn khách mời, nhà báo đến tham gia, không là khách hàng lớn thân quen, thì cũng là nhân vật tầm cỡ ở giới thương trường. Các cổ đông lớn nhỏ, nhân viên từ cấp thấp đến cấp cao cũng đều hội tụ đông đủ.
Họ không ngừng thay phiên nhau đến chào hỏi. Vì hôm nay là lần đầu tiên, anh xuất hiện cùng cô vợ nhỏ của mình, nên ai nấy cũng đều rất tò mò.
“Đây chắn hẳn là chủ tịch phu nhân. Xin phép ngài cho tôi mời phu nhân một ly.”
Anh chỉ nhìn cô rồi gật đầu.
An Tịch Vy nhận lấy kính họ nhưng lại không uống giọt nào khiến ai cũng phải suy nghĩ. Cô đây là không nể mặt họ sao?
Nhưng chỉ một giây sau, ai cũng ngẩn người, khi anh trực tiếp nắm lấy tay cô, đưa rượu vào miệng mình, một hơi uống cạn.
“Vợ tôi đang mang thai. Không uống được rượu, mọi người thông cảm.”
“Hoá ra là vậy. Là chúng tôi đường đột. Chúc mừng Trác tổng.”
“Mừng Trác tổng và phu nhân, sắp có thêm thành viên mới.”
“Chúc mừng! Chúc mừng!”
Bữa tiệc bắt đầu được một lúc, cũng là khi Trác Phi Vũ phải bước lên bực cao phát biểu đôi lời.
“Em mệt chưa?”
Cô không trả lời anh mà chỉ khẽ gật đầu.
Trác Phi Vũ làm sao không biết, mang thai vốn chẳng dễ dàng, hôm nay còn phải theo anh đi tới đi lui cả một ngày. Chỉ là anh muốn để cô biết, anh không thích nói suông mà sẽ dùng hành động để chứng minh. Anh dịu dàng xoa đầu cô, cùng một chiếc hôn lưu luyến trên vầng trán, mặc kệ xung quanh đang có bao nhiêu người.
Một hành động đơn giản nhưng lại chứng minh tất cả. Cô gái này chính là người phụ nữ của anh.
“Em ngồi đây một lát, anh lên nói vài lời rồi chúng ta về.”
“Anh cứ bận việc của mình đi. Em đợi.”
Nhìn họ ngọt ngào mà mẹ con Thẳm Sương lại vô cùng chán ghét. Khi bao nhiêu ánh hao quang, rõ ràng chỉ dành riêng cho họ.
“Con thật sự không ngờ. Tên Trác Phi Vũ đáng ghét này lại một lòng một dạ với An Tịch Vy như vậy. Con thấy dù là dùng cách gì cũng không chia cắt được.”
“Hừ. Để rồi xem.” Bà ta cứ nghĩ Trác Phi Vũ chỉ lợi dụng An Tịch Vy, nhưng không ngờ tình cảm kia là thật. Nếu đã vậy, tao nhất định sẽ tặng cho mày một muốn quà to bự.
Nhìn nụ cười gian xảo này của mẹ khiến Trác Chí Nam hoài nghi. "Mẹ lại định làm gì?
“Rồi con sẽ biết.”
Thẳm Sương liền soạn một dòng tin, rất nhanh đã có phản hồi.
Trác Phi Vũ vừa quay đi, đám tiểu thư, phu nhân liền chạy qua bắt chuyện lấy lòng.
Trác Chí Nam khó hiểu nhìn sang mẹ. Vì theo kế hoạch thì An Tịch Vy sẽ nhận được một cuộc gọi nặc danh, bảo có người tìm cô ở bên ngoài, để dụ cô rời khỏi khu vực đó, làm gì có đám phụ nữ này xuất hiện.
Thẳm Sương liền ghé tai Trác Chí Nam nói nhỏ. Vừa nghe kế hoạch của bà xong, anh ta đã rùng mình lùi bước.
Rõ ràng Đường Hiểu Thu nói chỉ muốn trút thuốc mê An Tịch Vy. Dựng hiện trường giả, để Trác Phi Vũ nhìn thấy vợ mình ngủ cùng người đàn ông khác. Để anh tức giận mà ly hôn, không những khiến anh mất hết mặt mũi, còn có thể giúp cô ta có thêm cơ hội trở thành vợ hợp pháp của anh, còn anh ta sẽ nhận được sự ủng hộ của cô ta mà danh chính ngôn thuận trở lại Way, tranh giành chiếc ghế điều hành mà bấy lâu nay anh ta luôn ao ước.
Nhưng Trác Chí Nam lại không ngờ, mẹ và Đường Hiểu Thu đã tự ý đổi kế hoạch thành thuốc kích dục từ lúc nào khiến anh ta vô cùng hoang mang. Với một bà bầu như vậy là vô cùng nguy hiểm. Dù anh ta có không thích Trác Phi Vũ, nhưng trẻ con vốn không có tội.
“Con thấy mẹ nên dừng lại đi. Tên Trác Phi Vũ này, lắm kế đa mưu, chúng ta chơi không nổi đâu. Anh ta mà biết chúng ta làm như vậy với An Tịch Vy, thì kiểu gì cũng xuống mồ sớm. Còn không nói, cô ta đang mang thai đó. Lỡ đứa bé có chuyện gì thì sao?”
“Người làm việc lớn, không được sợ trước sợ sau. Huống gì, đứa bé không còn, không phải càng tốt hơn cho con sao.”
“Muốn thì mẹ làm đi. Con không tham gia.” Nói rồi, anh ta một mạch quay đi, mặc Thẳm Sương có gọi thế nào, anh ta cũng không ngoảnh lại.
“Chí Nam!”
“Chí Nam!”
“Đồ vô dụng.”
Tuy rất không hài lòng với thái độ sợ sệt của Trác Chí Nam, nhưng không vì vậy mà kế hoạch bị thay đổi. Vì bà ta biết, Đường Hiểu Thu đã cho người của mình chỉ điểm bọn họ, chỉ cần lấy lòng được An Tịch Vy, thì chắc chắn gia đình họ sẽ được thăng tiến như diều gặp gió, khiến họ đều rất vui mừng. Đúng như kế hoạch, thì mọi chuyện đều diễn ra suông sẻ.
***