“Được rồi, tôi biết rồi”, Tô Minh gật đầu, nói.
Đúng lúc này…
“Tô Minh! Em nhớ anh!”, Tiêu Nguyệt đột nhiên nhanh bước, nước mắt lưng tròng, trong đôi mắt đẹp là tình cảm sâu nặng.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sợ chết khiếp!
Trời ơi!
Đó là môn chủ của Thần Thường Môn, là hoa hồng máu cơ mà?
Cô ta cũng biết khóc? Đúng là không thể tin nổi!
Cảnh tượng này giống như ‘Diêm Vương sống’ cũng biết khóc, cũng thổ lộ tình cảm với người bình thường.
“Tô Minh! Anh vẫn giận em sao? Sao anh hẹp hòi vậy? Em… Em…”, thấy Tô Minh không nói gì, Tiêu Nguyệt có chút tủi thân. Cô cố lấy dũng khí lên trước kéo tay anh nói với giọng hờn dỗi.
Cảnh này càng dọa người hơn.
Tất cả những người hiểu Tiêu Nguyệt thì đều sợ như sắp mềm nhũn người ra.
Nhìn thấy cảnh này mà sắc mặt Ngụy Vận Hoa và Trần Vân đều tái nhợt như gặp ma, mặt ai nấy đều co giật vài cái.
“Tô Minh! Dù sao em cũng là người phụ nữ của anh. Nếu anh còn bắt nạt em thì em cũng bắt anh lại, cũng bắt nạt anh đấy. Dù sao thì sau thời gian này thực lực của em cũng mạnh hơn anh”, Tiêu Nguyệt cắn môi, hậm hực nói. Sau đó cô đứng lại gần Tô Minh, dường như nói nhỏ bên tai anh mà chỉ hai người nghe thấy: “Hiện giờ em là Nữ Đế có ký ức tiền kiếp, lợi hại lắm đấy”.
Ố?
Ánh mắt Tô Minh cũng hiện ra vẻ chấn động.
Anh chấn động vì Tiêu Nguyệt nói rõ sự thật với mình, mặc dù trước đó thiên nữ Tạo Hóa đã nói với anh rồi.
Phải biết rằng, nếu để người khác biết được mình có ký ức tiền kiếp thì sẽ rất nguy hiểm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!