"Tô Minh, mày lấy tự tin ở đâu ra thế? Tưởng chỉ cần nói vậy là bà già này và hai người họ sợ, không dám manh động chắc?", Thẩm Y Nhân giễu cợt, ra vẻ khinh thường.
Người trẻ thì ai mà không khôn lỏi.
Ngặt nỗi dù cả đời Thẩm Y Nhân này không đến nỗi thích giết chóc nhưng số người đã giết còn nhiều hơn số người Tô Minh mày gặp.
Mày tính dằn mặt ai đấy?
"Lẽ nào Tô Minh còn lá bài tẩy gì?", Ngư Dung Băng lẩm bẩm, thầm phân tích trong căng thẳng. Nhưng dù phân tích thế nào, cô ta cũng thấy không có khả năng lắm.
Lá bài tẩy có một cái thôi là giỏi lắm rồi, Tô Minh có thể sở hữu bao nhiêu cái chứ.
Chưa kể trong số đó, anh đã dùng loại bất khả chiến bại là thanh kiếm kia luôn rồi.
Sau khi phân tích cẩn thận, Ngư Dung Băng thấy rằng nếu như Tô Minh có thủ đoạn khác thật thì không thể nào dùng thanh kiếm đó trước được.
"Giờ thì toi thật rồi", Ngư Dung Băng cắn đôi môi hơi nhợt nhạt, hơi thở dồn dập. Nhưng dù lúc này có sốt ruột, căng thẳng đến đâu, cô ta cũng chỉ biết cầu nguyện Tô Minh sẽ tạo ra kỳ tích một lần nữa. Trừ Tô Minh ra, những người còn lại hoàn toàn không thể chống lại nhóm ba người Thẩm Y Nhân.
"Sao nói thật mà chả ai tin thế nhỉ?", Tô Minh lắc đầu ngao ngán.
Cùng lúc đó.
Anh thầm ra lệnh trong lòng.
Một bóng dáng thình lình xuất hiện bên cạnh Tô Minh.
Đó là một con rối.
Một con rối bằng kim loại.
"Sao không dùng Long Tượng Thiên Địa?", thiên nữ Tạo Hóa tò mò hỏi.
Người khác không rõ chứ cô ta thì biết trong tay Tô Minh có ba lá bài tẩy.
Một là con rối kim loại có thực lực khá mạnh này.
Hai là Long Tượng Thiên Địa mà Tô Minh vừa mới tu luyện nhập môn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!