Cô ta có phần muốn gặp lại tiền bối Ninh Triều Thiên, sau đó hung hãn oán hận Ninh Triều Thiên: Tiền bối Ninh, đồ nhi của ông căn bản chính là chân thần, cần người ta bảo vệ sao?
Cô ta cảm thấy, thậm chí Tô Minh cho dù đích thân đối mặt với tư chủ Tư Nam Quân cũng sẽ không có bất cứ chuyện gì?
Cô ta càng nghĩ càng không hiểu, tiền bối Ninh Triều Thiên có đồ nhi phi nhân loại như Tô Minh thì còn cần phải trốn đông trốn tây cái gì? Trực tiếp quay lại đại lục Thần Thương, giết Tư Nam Quân, không thơm sao?
Lúc này.
Ma La kiếm cũng hóa lại thành vòng tay, đeo trên cổ tay Tô Minh, trong toàn bộ thiên địa, hàng tỷ tỷ tu giả võ đạo không có ai dù là một vài tia suy nghĩ, vẫn quy cách đã định, vẫn giống như phong hóa theo năm tháng.
Ngược lại Tô Minh sắc mặt có chút tái nhợt.
Nhưng trong lòng thì kích động.
“Kiếm này có vẻ uy lực mạnh mẽ khác xa so với lần trước thi triển”.
Mạnh mẽ quá sức tưởng tượng, bản thân Tô Minh cũng cảm thấy như đang nằm mơ.
“Thiên nữ tiền bối, chuyện gì đã xảy ra?
“Thanh Ma La kiếm này quả thật rất tốt, lần này anh sử dụng, so với lần trước, cảm giác uy lực lớn hơn rất nhiều là bởi vì bây giờ cảnh giới bản thân anh bây giờ và cường độ cơ thể đã đề thăng hơn rất nhiều so với ngày trước, có thể phù hợp hơn với La Ma kiếm. Chỉ như vậy mà thôi, trên thực tế, uy lực của Ma La kiếm anh vừa mới nhìn thấy vẫn chỉ là một góc băng sơn uy lực thật sự của La Ma kiếm”.
“Phù”, Tô Minh hít một hơi dài, ánh mắt ngưng lại, nhiều hơn là kỳ vọng, tiếp đó chính là cười khổ: “Đáng tiếc, Ma La kiếm mạnh mẽ quá mức, cũng không phải là chuyện tốt, tôi cũng rất khó vận dụng nó hoàn toàn trong thời gian ngắn. Lần này vận dụng, tôi vẫn tiêu hao giá không nhỏ, một ngày cũng chỉ có thể vận dụng một lần. Cũng may có thần huyết và kho tàng huyết mạch ở đây, nếu không thì một ngày vận dụng một lần thì tôi cũng không chịu nổi”.
Ngay chính lúc này.
Sau khi Tô Minh vận dụng Ma La kiếm giết Tư Thiên Cẩm và tàu con thoi tác chiến, qua khoảng một hai phút, xung quanh, suy nghĩ đầu tiên của bốn người Tiêu Dẫn chính là chạy!
Hồn cũng bị dọa sắp chạy mất rồi!
Chạy cũng là kiểu chạy hỗn loạn không có phương hướng.
Cảnh Tư Thiên Cẩm và tàu con thoi tác chiến tan rã vừa rồi đủ để khiến bọn họ sợ hãi, cả đời để lại bóng ma.
“Chạy? Nói rồi, các ngươi cũng không đi nổi, sao mà không tin chứ?”, Tô Minh lắc đầu một cái, có chút bất đắc dĩ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!