Coi thường, mình đã quá coi thường Tô Minh rồi.
Còn coi thường vô số lần.
“Tiêu Dẫn, các cậu lên đi!”, Tư Thiên Cẩm quát lên, sát ý và lửa giận trong giọng nói vang lên ngút trời.
Từ trước tới nay, Tư Thiên Cẩm luôn trấn áp tuyệt đối tất cả, không ngờ lại có một ngày cô ta gặp một con sói đội lốt cừu, còn vô cùng phách lối muốn mình bỏ mạng nữa. Tư Thiên Cẩm đã ghi thù, oán hận trong lòng cũng tăng lên.
Tốt nhất đừng để Tư Thiên Cẩm tôi sống sót rời khỏi đây, bằng không, cả đời này, tôi sẽ giống như con rắn độc giám sát anh thật chặt, cho tới khi giết chết anh.
“Dạ!”, Theo lệnh Tư Thiên Cẩm, bốn người Tiêu Dẫn, Trần Tẫn, Từ Lục, Cao Kình đột nhiên nhoáng lên, thi triển thân pháp đến mức cao nhất, bao vây Tô Minh từ bốn hướng.
Trong bốn người, Tiêu Dẫn và Trần Tẫn đang ở cảnh giới Chân Vương trung kỳ, Từ Lục và Cao Kình đang ở cảnh giới Chân Vương sơ kỳ, đều là thực đánh thực. Thậm chí, mạnh như Tiêu Dẫn, cũng có thể miễn cưỡng chiến đấu vượt cấp.
Phong cách của bốn người cũng hoàn toàn khác nhau.
Tiêu Dẫn mang sát ý.
Khoảnh khắc anh ta tiến vào sát đạo kinh khủng, bao vây Tô Minh, anh ta không khác gì mới bò ra từ địa ngục, cơ thể biến thành màu đỏ thẫm. Giữa khí tức cuồn cuộn, sát thần đã ra đời.
Trần Tẫn lại lẳng lặng, yên tĩnh khiến người ta sợ hãi. Nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể thấy được bàn tay cầm kiếm của anh ta hơi run. Chỉ có thể nói, trên kiếm đạo, anh ta rất kinh khủng, nhưng lại giấu sức mạnh kiếm đạo đi khiến người khác không phát hiện ra.
Trần Tẫn chắc chắn là một kẻ hung ác. Lúc này anh ta đang kiềm chế, tích trữ sức mạnh, chờ đợi thời cơ để công kích toàn lực.
Về hai người Từ Lục và Cao Kình, một người dùng đao, một người dùng quyền.
Bốn con mắt hơi híp lại, nhìn chằm chằm Tô Minh.
Ngón tay Tô Minh vẫn còn đang chuyển động, trên người anh không nhìn ra được chút gì gọi là không bình tĩnh. Trong sự ổn định đến mức đáng sợ ấy, anh thận trọng giúp Ngư Dung Băng dẫn độ linh khí trong cơ thể.
Ngư Dung Băng hơi chấn động.
Cho dù bị bốn cường giả cảnh giới Chân Vương bao vây mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy, không nói đến cái khác, chỉ riêng tâm cảnh cũng đã là loại hiếm thấy trên đời.
“Xem tình hình trước rồi nói sau, nếu như người này bị bốn người Tiêu Dẫn cuốn lấy thì mình sẽ có cơ hội giết chết hắn ta trong vòng một chiêu. Nếu cả bốn người Tiêu Dẫn liên thủ lại mà vẫn không thể địch lại thì hắn ta không phải người bổn tọa có thể đối phó bây giờ. Vậy thì, bổn tọa sẽ đi”, dưới lớp mặt nạ đầu lâu, ánh mắt Tư Thiên Cẩm lóe lên, hết thảy đều nằm trong tính toán của cô ta.
Tiến lên có thể đánh.