"Tăng độ mẫn cảm của cô lên gấp 10 lần, có vậy, cô mới hưởng thụ được một cái chết tàn nhẫn tuyệt vọng nhất", Tô Minh nghiêm túc nói: "Tôi nói là giữ lời".
Hoàng Linh Viện sợ hãi suýt ngất, lại bị khí thế trên người Tô Minh bao phủ, đánh tỉnh.
Kế tiếp.
Dưới đôi mắt của mọi người.
Một cuộc tra tấn dài đến 10 phút chợt diễn ra.
Cực kỳ chấn động!
Tô Minh giống như một nghệ sĩ.
10 phút sau, Hoàng Linh Viện chết.
"Anh Mạnh", giữa bầu không khí tĩnh lặng, Tô Minh nhìn về phía Mạnh Lăng, nói.
"Anh Tô", Mạnh Lăng run rẩy, bị Tô Minh gọi tên mà toát mồ hôi lạnh.
"Tôi muốn tiễn anh xuống suối vàng", Tô Minh nói.
Anh vừa nói xong, xung quanh càng trở nên yên tĩnh.
"Tại, tại sao?", Mạnh Lăng cứng người, hoảng sợ lạc cả giọng.
"Vốn, anh chỉ muốn thách đấu tôi, dạy cho tôi một bài học", Tô Mình chầm rì rì nói: "Vì thế nên khi đánh nhau, tôi đã cố gắng giảm sức mạnh của mình xuống để không giết chết anh".
Tô Minh khẽ cười: "Nhưng, sau khi anh thua, cơn giận dữ và lòng ghen tỵ của anh khiến anh nảy ra sát khí với tôi. Mà nó trở nên càng nồng hơn khi Hoàng Linh Viện đứng ra, ném bùa lõi tầng võ đạo về phía tôi!"
"Tôi...", Mạnh Lăng muốn biện giải.
"Khỏi giải thích, cảm xúc của anh thay đổi, thậm chí là xuất hiện sát khí là chuyện bình thường, tôi hiểu", Tô Minh ngắt lời Mạnh Lăng, nụ cười trên mặt càng trở nên lạnh nhạt: "Có điều, tôi hiểu nhưng không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua cho anh".
Anh vừa nói xong, lại bỗng dưng đấm ra một quyền.
‘Không’, Mạnh Lăng hét lên một cách tuyệt vọng, nhưng tiếc thay, nó không có ích gì.
Dưới cú đấm ‘trở về cát bụi’, hắn thậm chí còn không có cơ hội để trốn tránh.
Chết!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!