Quý Thanh Hoà càng cảm thấy chua chát.
Cảm giác Tô Minh đang an ủi mình.
Trước đó cô ta đã tham gia cuộc thi rồi, nên quá hiểu, chỉ mất tổng cộng 53 phút 34 giây để thông qua cầu Linh Võ là kết quả vô địch thế nào!!!
Không chỉ trước đó chưa từng có tiền lệ, mà đại khái sau này cũng khó để mà phá vỡ được kỷ lục này đúng không?
Tô Minh đúng là rất yêu nghiệt, thậm chí, bản thân mình luôn cảm thấy không nhìn thấu được anh, nhưng…
Cô ta thực sự không cảm thấy Tô Minh có thể phá vỡ được kỷ lúc 53 phút 34 giây, không phải là vấn đề tin hay không tin Tô Minh, mà là 53 phút 34 giây gần như không phải là thành tích của nhân loại.
Đúng vào lúc này, Vu Khung sau khi xuống khỏi cầu Linh Võ liền đi thẳng đến chỗ Tô Minh.
“Đừng quên chúng ta đã đánh cược, thứ đặt cược là mạng sống, tôi rất chờ mong anh có thể phá được kỷ lục của tôi, ừm, cũng không hề khó để phá đâu, chỉ là 53 phút 34 giây mà thôi”.
Vu Khung đi đến trước mặt Tô Minh.
Nở nụ cười đầy hàm ý.
Hùng hổ hăm doạ!!!
Lời này nói ra…
“Ha ha ha ha ha…”, cả sân viện Linh Võ đều cười vang, có rất nhiều người đã cười đến chảy cả nước mắt.
Châm chọc Tô Minh.
Có rất nhiều người đều đang nghĩ, nếu như Tô Minh biết trước Vu Khung sẽ đạt được thành tích là 53 phút 34 giây thì đại khái sẽ bị doạ cho sợ mắc tè nhỉ? Lại còn đánh cược? Còn muốn cược mạng? Chậc chậc… đây đâu phải là đánh cược mạng sống, đây rõ là nộp mạng mà! Tự đến nhà người ta để nộp mạng!
Ngược lại, vẻ mặt Tô Minh chẳng tỏ vẻ gì, cảm xúc cũng chẳng hề xao động.
Quý Thanh Hoà lại xiết thật chặt nắm tay nhỏ bé, cực độ khó chịu, không kiềm được liếc mắt nhìn Vu Khung, hận không thể cho nổ banh xác gã này đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!