“Bây giờ, xin mời cầu Linh Võ!”, Trương Thiên Nhẫn lớn tiếng nói, giọng trịnh trọng và tôn kính.
Câu nói này của Trương Thiên Nhẫn đã thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người.
Lại thấy, Trương Thiên Nhẫn đứng dưới bức tượng Linh Võ kiếm tiên khổng lồ, cung kính cúi lạy ba lạy.
Tiếp đó, ông ta nhìn về phía bức tượng, bắt đầu thầm đọc câu thần chú phức tạp...
Không ai nghe ra ông ta đang đọc cái gì, kể cả Tô Minh, xem ra, ông ta đã dùng tới phương pháp đặc biệt nào đó, để ngăn không cho tiếng nói truyền ra ngoài.
Câu thần chú được đọc trong khoảng 30 giây.
Trương Thiên Nhẫn dừng lại.
Đúng lúc này.
Một cây cầu khổng lồ dần xuất hiện từ dưới chân bức tượng khổng lồ Linh Võ kiếm tiên, kéo dài, uốn lượn tới tận trời xanh, ánh sáng của nó phát ra, rực tím cả một vùng.
Cây cầu từ dưới chân Linh Võ kiếm tiên bắc thẳng lên một ngọn núi lớn.
Quảng trường Linh Võ trở nên tĩnh lặng, tất cả mọi người kinh ngạc chứng kiến cảnh tượng này. Thực tế, có rất nhiều người đã được chứng kiến cảnh tượng cây cầu Linh Võ xuất hiện không dưới một lần, ví dụ như Ngô Lập Tàng, ông ta cũng đã được chứng kiến tới cả chục lần rồi, thế nhưng mỗi lần được trông thấy, đều cảm thấy bồi hồi xúc động.
Đúng một phút sau.
Cây cầu Linh Võ mới dừng phát ra tiếng động.
Cây cầu nối liền quảng trường Linh Võ với phía sau đỉnh ngọn núi có tên Ngộ Đạo Sơn.
Tính ra chiều cao của cây cầu cũng phải cả nghìn mét.
Kéo dài vô tận, cao ngút trời xanh, tựa như cầu tiên.
“Giống như là đi qua cây cầu này, sẽ bước tới một nơi giống như tiên giới”, Quý Thanh Hoà lẩm bẩm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!