Nhất là luồng khí tức toát ra cùng với lôi điện, khiến lòng người cảm thấy tuyệt vọng.
Trong một chưởng nhỏ bé này, lại có cả càn khôn, trong càn khôn lại có cả lôi ý.
Vô cùng ngang tàng.
Ngay khi chưởng ấn vừa bay ra, một màn tử điện lan tràn khắp mọi nơi ở Thủ Hộ Sơn, gần như muốn cày nát cả ngọn núi.
Những người mạnh của hơn mười gia tộc hộ thần của Thủ Hộ Sơn, ẩn nấp không trung cách xa đó, mặc dù tất cả bọn họ đều đạt cảnh giới đoạt mệnh, cảnh giới hoá thần, nhưng giờ phút này, cũng nín thở, bị doạ sợ ngây người, mặt cắt không còn giọt máu. Cho dù đã đứng từ xa nhìn chưởng ấn màu tím đó, thế nhưng cõi lòng họ như muốn tan nát.
Chưởng ấn đó rốt cuộc mạnh đến thế nào chứ?
Tô Ương người được mệnh danh là người mạnh đến từ ngoại vực đó rốt cuộc mạnh tới nhường nào?
“Hình như anh Tô Ương ra tay mạnh quá rồi”, Nam Cung Cẩn lầm bẩm một câu.
Người khác có thể không nhận ra, nhưng cô ta thì có, quyền mà Tô Ương vừa tung ra có tên Tử Tiêu Lôi Ấn.
Võ kỹ này lại là bán bộ cấp thiên.
Tuy không được coi là võ kỹ trấn tộc của nhà họ Tô, nhưng lại là võ kỹ thường được sử dụng.
Nhất là Tô Ương còn tinh thông lôi ý, quyền của hắn ta đánh ra còn được kết hợp cả với “Tử Tiêu Lôi Ấn”, nên uy lực càng mạnh hơn.
Nếu Tô Ương dùng tới chiêu này, thì Tô Minh ắt sẽ phải chết.
Việc này đâu phải là dạy dỗ giáo huấn gì.
Lúc này, Nam Cung Cẩn định can ngăn, cũng đã không kịp, mà cô ta cũng không đủ sức.
Sau lớp mạng che mặt, gương mặt cô ta lúc này đã trở nên trắng bệch.
Dường như nhìn thấy Tô Minh trong chốc lát đã bị đánh tan thành tro bụi.
Còn Tô Minh lúc này.