Giả Viêm oán hận cực độ, sau đó lại dập đầu mạnh, nói: “Tô Minh đâu có thể so sánh được với cậu chủ Tô đây! Nhất định cậu chủ Tô là người được ông trời phái xuống giết chết hắn rồi”.
Giả Viêm vô cùng kích động, kích động đến nỗi tim như sắp nổ tung.
Mặc dù hắn oán hận Tô Minh đến tận xương tủy nhưng cũng chỉ biết tuyệt vọng. Bởi vì hắn vốn không có hy vọng báo thù.
Nhưng giờ đây…
Ha ha…
Tô Minh có yêu nghiệt và có mạnh đến nỗi nào thì làm sao có thể so được với cậu chủ Tô Ương ở trước mặt? Có lẽ Tô Minh không đứng vững ở trước mặt Tô Ương nữa ý chứ?
Cùng họ Tô nhưng Tô Minh chỉ là một tên rác rưởi thôi.
Đúng là núi cao còn có núi cao hơn.
Con người hống hách quá độ thì sẽ có ông trời xử lý.
Giả Viêm hận nỗi hiện giờ không thể nhìn thấy Tô Minh xuất hiện trước mặt Tô Ương và bị hù dọa run rẩy rồi quỳ xuống, bị một cái tát của Tô Ương cho bò lăn bò quàng như con chó chết.
Hắn vô cùng mong đợi, nếu như Tô Minh nhìn thấy Tô Ương và phát hiện ra mình kém Tô Ương nhiều lần thì không biết Tô Minh sẽ có biểu cảm như nào?
Giả Viêm hận nỗi không thể tìm thấy Tô Minh ngay lập tức.
“Được rồi! Đi tìm tung tích của Tô Minh đi!”, Tô Ương khoát tay, nói.
“Vâng!”, Giả Viêm như cảm thấy mình được sống lại, sức sống cũng trỗi dậy mãnh liệt hơn.
“Tứ chấp sự! Nghe lời của Giả Viêm kể thì Tô Minh đúng là rất yêu nghiệt mà còn rất hống hách nữa, ha ha…”, sau khi Giả Viêm rời đi thì Tô Ương cười nói: “Tứ chấp sự! Ông nói xem, tôi có thể giết chết Tô Minh không?”
Tô Ưng chỉ biết cười khổ.
‘Có thể giết được Tô Minh không’, câu này chẳng phải là thừa thãi sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!