Cổ tay hắn uyển chuyển biến hóa, không ngừng dao động xoay chuyển, kiếm pháp linh hoạt, chân khí gầm thét, thi triển ra ‘Yên Ba kiếm pháp’.
Đây là một trong những kiếm pháp mạnh nhất của dòng chính nhà họ Khâm.
Rõ ràng, tuy rằng ngoài miệng hắn xem thường Tô Minh nhưng hành động thực tế lại rất thận trọng, không hề coi thường anh, rốt cuộc hai người họ cũng ở cảnh giới giống nhau.
Trong nháy mắt, thanh kiếm trong tay Cơ Nhất Phàm tỏa ra ánh sáng rực rỡ!!!
Mũi kiếm tụ hội tích trữ sức mạnh, lạnh giá đến cực điểm.
Tốc độ ra kiếm đột nhiên tăng nhanh.
Bóng dáng của Cơ Nhất Phàm mờ mờ ảo ảo mang theo chút tàn ảnh.
“Nhất Phàm ngày càng ưu tú rồi”, Cơ Đằng đều nhìn ở trong mắt, cảm thán nói, ‘Yên Ba kiếm pháp’ của Cơ Nhất Phàm rõ ràng đã đạt đến bước tiểu thành, thật không dễ dàng chút nào.
“Anh Nhất Phàm thực sự là thiên tài hiếm có trong mấy chục năm nay”, Cơ Uyên khẽ ngẩng đầu lên, mặt hơi ửng đỏ, khá tự hào và phấn khích.
Lại nhìn sang Tô Minh lúc này.
Dường như không hề hay biết Cơ Nhất Phàm đang lao đến.
Anh vẫn tiếp tục tiến về phía hai bố con Cơ Thương Hải.
Rõ ràng, luồng sát khí ác liệt và dữ dội của Cơ Nhất Phàm.
Rõ ràng, đường kiếm của hắn nhanh và xảo trá như vậy...
Rõ ràng, Cơ Nhất Phàm sắp lao tới bên cạnh anh.
Tô Minh rốt cuộc muốn làm gì?!
Những người vây xem xung quanh cũng có chút sững sờ, đều không đoán ra được Tô Minh đang làm cái gì?
Mấy người Văn Bối Bối, Ngô Yên, Trương Dẫn càng không kìm được mà lo lắng, sau một nhịp thở.
Cơ Nhất Phàm cuối cùng cũng đã tiếp cận được Tô Minh.
Gần như đứng ở bên trái anh.
Ánh kiếm do ‘Yên Ba kiếm pháp’ kia thi triển ra chớp mắt đã rơi xuống cần cổ Tô Minh!!!
Chắc chắn...
Vào lúc này, cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đang có mặt phải choáng váng, đặc biệt là Cơ Thương Hải và Cơ Khâm đều nhìn đến ngây người.
Họ tưởng rằng Tô Minh sẽ ra tay vào giây cuối cùng.
Chẳng ngờ căn bản không phải vậy.
Tô Minh cứ như vậy bị kiếm quang đánh trúng vào cổ.
Là chết không phải nghi ngờ!