Mà Tiết Lâm dù đang bám vào mặt bàn thì cũng không thể đứng vững được.
Ngã sõng soài trên đất.
“Tô… Tô… Tô Minh, cậu coi như trước đó tôi đánh rắm đi, tôi sai rồi… nói sai rồi”, Tiết Lâm khóc thút thít, hối hận đến mức muốn tát vào mặt mình.
“Vậy sao?”, Tô Minh hừ một tiếng.
Anh vốn đã ghét nhà họ Tiêu, bây giờ vì Tiết Lâm anh lại càng ghét cay ghét đắng.
Lúc này, Tiêu Nguyệt lại cảm thấy vừa vui vẻ vừa tủi thân, gương mặt xinh đẹp trắng bệch.
Tô Minh lại… lại giống như thần tiên hạ phàm thế này, đến ba người từ Huyết Thần Tông ở Huyền Linh Sơn cũng không phải là đối thủ của anh ấy, người đàn ông của mình quả là thiên hạ vô địch.
Nhưng xét về phương diện khác, mình lại dính phải một bà mẹ ngu ngốc, dám châm biếm thẳng mặt Tô Minh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!