"Cảm ơn anh, Tô Minh", Tiêu Nhược Dư cười nói với tâm trạng vô cùng tốt, từ sau khi bố qua đời, cô ta chưa bao giờ cảm thấy tin tưởng và thoải mái như bây giờ, như thể thấy được ánh sáng của đời mình.
Tô Minh rời đi.
"Cô chủ, nắm thật chặt cậu Tô, tương lai của cậu ta nhất định sẽ vượt ngoài sức tưởng tượng, không nên bỏ lỡ", dì Cầm nói với giọng bình tĩnh.
"Tôi biết rồi", lần này Tiêu Nhược Dư không phản đối, tuy là có chút xấu hổ nhưng vẫn gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía thi thể của Phong Minh: "Dì Cầm, dì phái người qua đây xử lý thi thể của hắn ta, sau đó nghĩ cách giấu nó đi, có thể càng lâu càng tốt".
Một khi nhà họ Phong biết Phong Minh đã chết, nhất định sẽ điều tra ra rồi tính sổ nó lên đầu cô ta và Tô Minh.
Có thể giấu được bao lâu là có thể tranh thủ bấy nhiêu thời gian cho Tô Minh.
Thiên phú không gì sánh được của Tô Minh chỉ thiếu thời gian mà thôi.
"Yên tâm đi", dì Cầm gật đầu.
---
Lúc này.
Nhà Công Tôn Thần.
Bên trong thư phòng của Công Tôn Hạ.
Công Tôn Hạ, Ngụy Chấn Phong, Lam Lại, Cơ Thương Hải đều có mặt.
Bốn vị gia chủ của tám gia tộc lớn nhất Đế Thành đều ở đây.
Tụ họp một cách vô cùng kỳ quái.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!