Ba người rời đi, hướng thẳng về phía nhà họ Cố.
…
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Một hai nghìn năm trôi qua trong chớp mắt.
Trong hư không.
Một tàu con thoi tác chiến chậm rãi đi tới, hướng thẳng tới thành Kỷ Nguyên.
Đã tới rất gần thành Kỷ Nguyên.
Trên boong tàu, Cố Hoàng Sí kinh ngạc đứng ở boong tàu, lúc thì mỉm cười, khi thì hoài niệm, lúc thì giận dữ, khi thì lắc đầu. Cảm xúc dao động rất lớn.
Tàu con thoi tác chiến có vài khoang tàu, trong đó, khoang lớn nhất và cũng xa hoa nhất là của ba người Tô Minh, Trì Thương Tuyết và Tống Cẩm Phồn.
Trì Thương Tuyết vô cùng dính người, Tô Minh đi đâu là cô ta phải đi theo đó, cho dù là tham gia đại hội Tổng Viện.
Mà Tống Cẩm Phồn thì ham chơi, cô cũng muốn đi thành Kỷ Nguyên xem một chút, nhìn xem đại hội Tổng Viện náo nhiệt như thế nào.
Tô Minh từ trong khoang tàu đi ra, anh đến boong tàu.
“Sư tôn”, Tô Minh đi đến bên cạnh Cố Hoàng Sí lên tiếng.
“Nhóc Tô, lần này đi thành Kỷ Nguyên, những thứ khác đều không quan trọng, con phải sống, con nhất định phải sống sót”, Cố Hoàng Sí sâu sắc nói, biểu cảm vô cùng nghiêm túc và cẩn trọng. Ông đã muốn ngăn cản Tô Minh đến thành Kỷ Nguyên, nhưng cuối cùng, Tô Minh vẫn kiên trì. Trên thực tế, suốt đường đi, Cố Hoàng Sí vẫn luôn không yên, ông tự trách rồi lại hối hận. Nếu như Tô Minh xảy ra chuyện gì ở thành Kỷ Nguyên, ông sẽ không tha thứ cho chính mình.
“Sư tôn, người yên tâm đi”, Tô Minh mỉm cười, anh tự tin, mọi thứ đều nắm chắc.
Cùng lúc đó.
Thành Kỷ Nguyên.
Trước cửa nhà họ Cố, một chiếc tàu con thoi tác chiến sắp cất cánh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!