“Ngon, Lam Tuyết, em đúng là có tay nghề nấu bếp”, Tô Minh cười to, ánh mắt nhìn hướng Lam Tuyết càng trở nên ôn nhu, trong dịu dàng còn mang theo sự nóng bỏng cùng cảm động.
Anh đã ba năm không ăn món nhà nấu kiểu này.
Trên núi Huyền Linh, ông già chưa từng làm cơm, mọi thứ đều do anh tự mình giải quyết, một người đàn ông thì có thể có nấu ăn ngon đến đâu đây?
Về cơ bản anh chỉ săn bắt một vài con thú trong núi rồi nướng lên, có thể lấp đầy bụng là được, hương vị cũng không cần đề cập tới nữa.
"Ăn nhiều một chút", Lam Tuyết rất vui vẻ, không ngừng gắp thức ăn cho Tô Minh.
Một bữa ăn linh đình kết thúc sau nửa giờ.
Sau khi kết thúc.
Bầu không khí bỗng trở nên ám muội.
Lam Tuyết dường như đã dự liệu được điều gì nên không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, mặt son càng đỏ.
"Em đi tắm đây", cô ngượng ngùng nói.
Lại không ngờ tới.
Tô Minh sải bước đi tới, trong nháy mắt ôm ngang eo không nói hai lời bế cô lên lầu hai. Mặt Lam Tuyết càng đỏ hơn như sắp nhỏ ra máu, đầu nhỏ vùi vào trong ngực anh.
…
Hai giờ sau.
Mọi việc kết thúc.
Tô Minh dịu dàng dỗ Lam Tuyết ngủ.
“Cô gái nhỏ này…”, Tô Minh thương yêu đắp chăn cho cô, sau đó nhẹ nhàng bước xuống giường.
Phòng ngủ rất rộng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!