Chết tiệt!
Công Tôn Thần nhìn chằm chằm vào Tô Minh.
Hắn hận nỗi muốn quát mắng Tô Minh một trận!
Hắn thật sự muốn liều với Tô Minh một phen!
Nhưng hắn không thể!
Hắn không phải là đối thủ! Kể cả là Công Tôn Lưu ra tay cũng không được.
Huống hồ, hắn ra tay lúc này thì trái với ý bố hắn căn dặn.
“Cậu chủ Tô nói đùa rồi”, Công Tôn Thần lúng túng đáp lại, có chút biến giọng, dường như nuốt cục tức xuống.
Người nhà họ Lam có mặt ở đây đều nhìn hắn với sắc mặt kỳ quái, đúng là rùa rụt cổ thật!
Mặt Lam Nhiễm nóng ran. Nghĩ lại trước đó mình si mê Công Tôn Thần, nghĩ lại mình so sánh Công Tôn Thần và Tô Minh trước mặt Lam Tuyết, còn chế giễu Tô Minh không thể so sánh với Công Tôn Thần, vv…
Kết quả là…
“Tôi không nói đùa, cũng không thích nói đùa”, không ngờ Tô Minh vẫn chưa bỏ qua mà vẫn nói tiếp.
Con ngươi Công Tôn Thần đỏ ửng, bắt nạt người khác không thể bắt nạt đến mức này chứ?
Ngay cả Công Tôn Lưu cũng thấy khó thở, ông ta chỉ muốn ra tay ngay.
“Cậu chủ Tô ép người quá đáng, như vậy không hay lắm chăng?”, cuối cùng Lam Lại lên tiếng. Ông ta lên tiếng giải vây và giữ thể diện cho Công Tôn Thần.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!