Sau bao nhiêu năm, sự thật lại chứng minh cách làm của Tư Nam Quân là đúng!
Chuyện hồi đó có vô tình hay tàn nhẫn đến mấy, cuối cùng lại là Tư Nam Quân biết nhìn người, Lâu Sở đã vượt trên cả sức tưởng tượng của mọi người.
"Vô Hoa, đúng vậy, tôi là đúng", Tư Nam Quân vui vẻ, kiêu ngạo cười. Vô Hoa là tên của bà lão kia.
Tư Nam Quân lại nói: "Đáng tiếc, Ninh Triều Thiên vẫn chưa chết".
Ánh mắt của bà ta có chút âm u.
Chút chuyện ấy cũng không làm được.
Đợi mấy ngày nữa anh Sở về, không biết anh ấy có trách mình không nhỉ?
Tức thì, Tư Nam Quân chợt muốn tự mình đi tìm vị trí của Ninh Triều Thiên.
"Ninh Triều Thiên, hồi đó ông suốt ngày nói yêu tôi, kết quả thì sao? Nếu ông yêu tôi thì giờ đã chạy đến bên tôi, mặc tôi giết ông rồi! Chỉ có vậy, anh Sở mới hài lòng, mới vui vẻ và một lòng một dạ trả thù nhà họ Tư, trả thù Tư Sùng Tuấn giúp tôi!", Tư Nam Quân căm giận thầm gào lên: "Tên vô dụng, ích kỷ nhà ông, yêu một người chẳng phải là nên trả giá mọi thứ vì người đó ư?"
Tư Nam Quân không kiềm được siết chặt nắm tay, lòng đầy sát khí với Ninh Triều Thiên.
Trong hư không vô tận.
Bóng tối vô ngần.
Một tàu con thoi khổng lồ đang di chuyển về phía trước.
Trên tàu có hơn trăm nam nữ trẻ tuổi.
Bọn họ khá trẻ, thực lực lại không yếu, hầu như đều là Chân Thánh hay bán bộ Bất Tử.
Những người đó đều cung cung kính kính trông giữ trước cửa khoang tàu.
Bên trong khoang tàu, có một thanh niên mặc đồ đen khác với những người còn lại. Hắn trông giống như một hồn ma bóng đêm, rõ ràng đang đứng ở đó, lại khiến người ta không cảm giác được. Sau lưng hắn đeo một thanh đao mỏng, mặt mày lạnh lùng y chang người máy, trông giữ trước cửa khoang tàu.
Bỗng nhiên.
Cửa khoang tàu mở ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!