Nghĩ thế, Tô Minh cảm thấy nóng lòng muốn thử, không ngờ bản thể bộ tộc Kim Bằng Thái Cổ còn là bảo bối thế này.
Bấy giờ, anh hận không thể chặt hết tất cả móng vuốt của cao thủ tộc Kim Bằng Thái Cổ.
“Không! Không! Không thể nào!”, với sự hào hứng của Tô Minh thì Kim Độc lại sụp đổ thêm lần nữa, tinh thần và tâm trạng khó lắm mới góp nhặt lại được sụp đổ ầm ầm, trở thành những mảnh nhỏ như bột phấn.
Bản thể khổng lồ của Kim Độc điên cuồng bay đi, hai cái móng vuốt đã mất, chỉ còn mỗi hai cái đùi liên tục chảy máu tươi như thể nó chẳng còn thiết sống nữa.
Đúng là Kim Độc không thể chấp nhận được sự thật này.
Cảm thấy đây chính là ác mộng.
Kim Độc đã dung hợp thể Thái Cổ Vĩnh Hằng và thể Kim Bằng lên đến bảy mươi phần trăm, đó là bản thể mạnh đến mức nào.
Huống chi đó còn là móng vuốt, đó chính là bộ phận cứng rắn nhất của bản thể.
Sao có thể bị chém đứt như thế?
Thậm chí Kim Độc còn cảm thấy dù có là cảnh giới Thiên Diễn hàng thật giá thật cũng không thể trực tiếp chém đi hai móng vuốt của mình.
Nhưng vấn đề là Tô Minh làm được!
Làm rất dễ dàng!
Tư tưởng võ đạo của Kim Độc lại một lần nữa bị nghiền nát.
Thậm chí Kim Độc còn tuyệt vọng đến mức hận không thể tự bạo…
Tô Minh đã làm thế nào?