Khí thế cả người ông ta lập tức nhằm thẳng vào Tô Minh.
Thoáng chốc, chưa nói tới Tô Minh, mà Tiêu Nguyệt và Ninh Triều Thiên đứng đằng sau anh không xa đã phải vội vàng lùi ra sau. Đợi đến khi họ dừng lại thì con ngươi như muốn lọt ra khỏi tròng vì quá hoảng sợ.
Chỉ mới là chút khí thế trên người Bạch Thuận thôi mà họ đã cảm nhận được một góc nhỏ về thực lực của Bạch Thuận. Ông ta mạnh đến đáng sợ!
Hiểu đơn giản là Bạch Thuận chỉ tiết ra chút khí thế đã khiến nội tạng của Tiêu Nguyệt bị thương.
Cảnh giới Bất Tử rất mạnh, so với các cảnh giới phía dưới như Chân Hoàng, Chân Thánh đúng là khác nhau như trời với đất. Càng đừng nói tới Bất Tử tầng ba.
"Vèo!", sau đó, Bạch Thuận chộp một cái về phía Tô Minh.
Không coi là tùy tiện, nhưng cũng không sử dụng quy luật hay thần thông, lại càng không dùng vũ khí...
Nhưng một chộp với sát khí khủng bố kia vẫn che trời lấp đất, bao phủ cả Bằng Sơn, khiến nơi đây chìm trong yên tĩnh!
Lúc này, vô số nô chủ và thợ mỏ đều bị nó đè hộc máu, nằm sấp xuống.
Sao lại mạnh đến thế cơ chứ?
Nó mạnh đến nỗi vừa xuất hiện thì không gian xung quanh chợt trở nên tĩnh lặng tựa như hỗn độn thuở sơ khai.
"Tô...", Tiêu Nguyệt định hét: Tô Minh, né mau!
Lại không làm được, vì dưới sự dao động của dấu móng tay kia, Tiêu Nguyệt đã không thốt nổi nên lời. Mặc dù, cô cách khá xa và không bị nó nhằm vào.
Kim Thanh, Kim Lạc thì nghẹt thở rụt cổ, trong mắt ngoài vẻ chấn động và sợ hãi ra chính là hâm mộ và chờ mong.
Cảnh giới Bất Tử thật là mạnh, khi nào thì hai người họ mới bước vào cảnh giới đó đây?
Trái lại, Bạch Chấn Phong và Kim Lưu là số ít những người có mặt ở đây không rung động trước chiêu ấy của Bạch Thuận. Bởi vì, cả hai là Bất Tử tầng sáu, là người có thể nghiền chết Bạch Thuận chỉ bằng một đầu ngón tay. Đương nhiên sẽ không vì một chiêu đó mà chấn động.
"Tại sao không dùng vũ khí và dốc sức ra tay chứ? Cho ông cơ hội mà ông lại muốn chết hả? Chiêu đó của ông thật sự là quá yếu", nhưng khi đa số những người có mặt ở đây đều đắm chìm trong sức mạnh của chiêu đó, Tô Minh lại lắc đầu một cách đầy bất lực, lạnh nhạt nói.
Anh còn chưa dứt lời.