Anh lẳng lặng đi về phía Ninh Triều Thiên, nhanh chóng đỡ ông ấy dậy: “Ông già, xin lỗi nhé, tôi đến hơi trễ”.
“Thằng nhóc Tô này, con…”, Ninh Triều Thiên rung động, Tô Minh lại… Lại… Là cảnh giới Chân Thánh hậu kỳ?
Sao lại có chuyện đó được?
Đó là tốc độ của võ tu gì?
Khiến con người ta sợ hãi đến cùng cực.
Thế nhưng sau đó lại là sự sốt ruột, Tô Minh càng yêu nghiệt thì ông ấy càng áy náy và sốt ruột, bởi vì Tô Minh mãnh mẽ cách mấy thì nơi này vẫn là đế quốc Thái Cổ, Tô Minh sẽ chết, một người tài giỏi như thế, nếu chết ở đế quốc Thái Cổ vì ông ta thì quá đáng tiếc, Ninh Triều Thiên này tuyệt đối không thể chấp nhận được.
“Nhóc Tô, con đi mau!" Ninh Triều Thiên gào thét, muốn đẩy Tô Minh ra theo bản năng, mắt cũng đỏ lên trông thấy.
Tiếc là, không đẩy thôi.
Chẳng những thế, Tô Minh còn vội vàng dùng chân khí của mình truyền vào trong người Ninh Triều Thiên.
Tiêu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Thật kích động.
Nhưng sau đó cô ấy cũng sốt ruột và hối hận lắm, cứ muốn nói lại thôi.
Cách đó không xa, Kim Nham và bọn người tộc thú cứ nhìn chằm chằm Tô Minh, đầu tiên là chìm vào sự rung động không sao tả nổi!
Một thanh niên loài người mới hai mươi tuổi mà đã là cảnh giới Chân Thánh hậu kỳ rồi ư?
Không phải họ đang hoa mắt chứ?
Từ khi nào loài người xuất hiện thứ yêu nghiệt có cấp bậc cao thế này.
Kim Nham lại không do dự dùng đến thần thông di truyền của tộc Kim Bằng Thái Cổ để báo cho người trong tộc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!