Chuyện bất ngờ xảy ra khiến Hồng Kỳ và Dương Điều đều không kịp phản ứng.
Đợi đến khi cả hai phản ứng lại thì lá bùa cấp cao kia đã có tác dụng rồi.
Không kịp ngăn cản nữa!
Sắc mặt hai người vô cùng khó coi.
Nhưng rất nhanh sau đó.
Cảnh tượng khiến người ta có chết cũng không tin được lại xảy ra… Tô Minh và Quan Khuynh Thành lại… Lại còn ở chỗ cũ, không hề biến mất.
Đây…
Chẳng lẽ lá bùa không gian có vấn đề sao?
Liên Ngọc Chi tuyệt vọng.
Sao có thể như vậy?
Hai mắt Liên Ngọc Chi đẫm lệ.
Chẳng lẽ, cửu công chúa và phò mã đều phải chết ở nơi này, chôn thân cùng mình sao?
Liên Ngọc Chi mất hồn mất vía như một kẻ ngốc, chỉ biết rơi nước mắt.
“Ha ha ha ha…”, Hồng Kỳ và Dương Điều cười lớn, vô cùng hưng phấn. Hai người nhìn chằm chằm Tô Minh và Quan Khuynh Thành: “Hai người là kẻ mà Liên Ngọc Chi quan tâm à? Liên Ngọc Chi, cô chỉ có một lá bùa cấp cao này thôi sao? Cô Liên thà rằng từ bỏ lá bùa cao cấp, không tự mình trốn mà lại để dành cho hai người à, chậc chậc…”
Hồng Kỳ và Dương Điều thấy được hy vọng tìm được Phượng Ngục Châu.
Nếu dùng Tô Minh và Quan Khuynh Thành để uy hiếp Liên Ngọc Chi thì hiệu quả nhất định rất tốt.
“Nếu tôi nói, lá bùa không gian vừa nãy không có tác dụng là do tôi dùng quy luật không gian quấy nhiễu, cố ý ở lại đây cùng với Quan Khuynh Thành, không rời đi thì các người tin không?”, Tô Minh nhìn Hồng Kỳ và Dương Điều cười nói.