“8000 linh thạch cực phẩm, 3900000 viên linh thạch thượng phẩm”, Tô Minh kiểm tra một lượt, mặc dù chuẩn bị sẵn tâm lý rồi nhưng vẫn chấn động. Đúng là nhiều đến nỗi khiến người ta run rẩy.
Không phải là anh chưa từng đi ‘cướp’ ở những nơi có thế lực đẳng cấp ở thế giới Tiểu Thiên như chỗ của Phó Tử Lập.
Trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập cũng chỉ có 1000 viên linh thạch cực phẩm, 300000 viên linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Nếu so với bảo bối của đám Vương Thần Ngạn và Vương Nộ Thương thì đúng là không cùng đẳng cấp.
“Không hổ danh là thế lực ẩn thế kế thừa triệu năm. Tích lũy này đúng là khủng khiếp”, Tô Minh cảm thán nói. Hơn nữa, anh cũng hiểu rõ, đây chỉ là một phần tích lũy của Huyền Diệu Tông thôi. Bên trong Huyền Diệu Tông nhất định còn có kho báu vật và những mật thất. Chuyến đi này đến Huyền Diệu Tông chẳng phải là vì những tài nguyên võ đạo đó hay sao?
Ngoài linh thạch ra, trong nhẫn không gian của Vương Nộ Thương còn có một bộ công pháp, có tên là ‘Thần Lôi Kinh’. Đây là một bộ công pháp có đẳng cấp cao. Nhưng, đối với Tô Minh mà nói thì cũng không có tác dụng lớn lắm. Anh đã tự tu luyện rất tốt ‘Thái Huyền Thôn Linh Chân Kinh’. Huống hồ hiện giờ thiên nữ Tạo Hóa đang giúp anh xóa bỏ ma tính trong ‘Đại Ma Tâm Kinh’, để hòa vào ‘Thái Huyền Thôn Linh Chân Kinh’. Một khi thành công thì sau này anh sẽ có được công pháp mạnh ngoài sức tưởng tượng, lúc đó anh không thèm để ý đến ‘Thần Lôi Kinh’ nữa”.
“Có thể giữ lại ‘Thần Lôi Kinh’, sau này nếu như bên mình có ai giác ngộ được thuộc tính sấm sét thì có thể lấy nó ra”.
“Bia Huyền Diệu?”, sau đó Tô Minh phát hiện được một thứ khá tốt từ trong nhẫn không gian của Vương Nộ Thương. Đó là một tấm bia, bia không có chữ, bia còn bị nứt vỡ nặng nề.
Nhưng từ khí tức của nó thì có thể cảm nhận được mùi chết chóc khiến Tô Minh giật mình.
Dường như Tô Minh có thể chắc chắn, nếu như dùng được tấm bia này thì nó có thể giết chết mình.
Ngoài ra, trong tấm bia này còn ẩn chứa sát khí nồng nặc khiến Tô Minh không dám tin.