"Tốt! Tốt! Tốt! Thằng nhãi này, cảm ơn cậu!", Vũ Bất Bại kích động đến đỏ ửng mặt. Đột nhiên ông ta cúi đầu với Tô Minh, nghiêm túc nói.
"Tôi cũng có thu hoạch to lớn trong làng Mai Cốt, tôi phải cảm ơn tiền bối và Võ Tông mới đúng", Tô Minh cười nói.
30 bộ công pháp và võ kỹ cao cấp kia quả thực rất chấn động, lấy ra bộ nào cũng long trời lở đất, nhưng Tô Minh không cần.
Bởi vì những công pháp và võ kỹ kia đều không sánh được với những thứ anh đang tu luyện.
Công pháp và võ kỹ quý ở tinh, không ở nhiều, anh không có ý định tu luyện thêm, sẽ rất tạp nham.
Hơn nữa, có tiền bối Thiên Nữ, thật sự đến thời điểm cần những công pháp và võ kỹ khác thì tiền bối Thiên Nữ có thể tùy tiện lấy ra rất nhiều công pháp và võ kỹ khó có thể tưởng tượng.
Cho nên anh không cần, giao chúng cho Võ Tông xem như có qua có lại, thuận tiện kiếm một ân tình từ Võ Tông, cớ sao lại không làm.
"Được, thằng nhãi này, cậu tranh thủ lên đường cùng Thanh Thanh đi, nếu không thì không kịp tiệc trà Ẩn Vân đâu", Vũ Bất Bại nhắc nhở.
Chỉ chốc lát sau.
Tô Minh không kịp nói gì với Quan Khuynh Thành, chỉ cho cô một ánh mắt rồi để cô ở Võ Tông chờ đợi mấy ngày.
Sau đó, thân hình Tô Minh và Vân Thanh Thanh nhoáng lên, nhảy lên trên lưng Tử Hỏa Ưng.
"Thằng nhãi Tô, cô nhóc Quan, đứng ngay ngắn!" Tử Hỏa Ưng quát, sau đó đột nhiên giương cánh, hóa thành một ngọn lửa tím biến mất ở Võ Tông.
Trong chớp mắt đã lao ra biển Vô Mệnh, tăng tốc nhanh hơn.
...
Đảo Ẩn Vân.
Hôm nay rất náo nhiệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!