Thực lực của Tô Minh thể hiện ra ở Thiên Đường Ngục có lẽ sẽ không thể so sánh được với đám người Vũ Chân Uổng được.
“Hừ. Quả nhiên là một tên vô dụng”, đám thế hệ trẻ tuổi của Võ Tông như Vũ Chân Uổng không nhịn được hừ một tiếng.
Tiếp theo.
Vũ Bất Bại trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn nói: “Người này tên là Tô Minh, còn có một thân phận nữa, cậu ta là người đàn ông mà cô nhóc Quan coi trọng!”
Ông ta vừa dứt lời.
Đậu má.
Yên lặng.
Xung quanh vốn đang ồn ào, đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Quan Khuynh Thành đã từng đến Thành Trì Cổ, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia đã để lại cho tất cả mọi người ấn tượng sâu sắc không gì sánh được.
Loại cấp bậc nữ thần kia... vậy mà lại chọn trúng một tên tép riu ở bên ngoài! Làm sao có thể? Chẳng lẽ đây là... trò đùa động trời sao?
Rất nhanh.
Từng ánh mắt đều nhìn về phía Vũ Chân Uổng, nếu nói gần như tất cả thanh niên tài giỏi của thế hệ trẻ tuổi trong Võ Tông đều yêu thích Quan Khuynh Thành thì không có bất kỳ vấn đề gì cả.
Nhưng cũng chỉ có mỗi Vũ Chân Uổng dám biểu đạt ra mình thích Quan Khuynh Thành, bởi vì những người trẻ tuổi khác của Võ Tông đều tự biết mình, chỉ có thể giấu sự yêu thích trong lòng, về phần Vũ Lập Thanh cũng không hề khác gì với Vũ Chân Uổng, nhưng Vũ Lập Thanh chỉ có hứng thú với võ đạo thôi.
“Đại trưởng lão, đừng có trách tôi, đương nhiên Vũ Chân Uổng tôi muốn nhằm vào tên chó má Tô Minh kia rồi, tôi sẽ không nương tay gì đâu”, tuy Vũ Chân Uổng không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng đã đặt quyết tâm, vốn dĩ bởi vì đại trưởng lão mở miệng nên hắn ta còn định chừa cho chút mặt mũi, làm theo lời đại trưởng lão nói, cho tên Tô Minh kia một chút mặt mũi, nhưng bây giờ…
Ha ha.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!