Con trai ruột của gia chủ và phu nhân đã trở về.
Hơn nữa cậu chủ mới 20 tuổi mà đã là cảnh giới chân vương.
“Cậu chủ trông rất sáng sủa đẹp trai”.
“Võ đạo thiên phú của cậu chủ thật khiến người ta khiếp sợ!”
“Tính cách cậu chủ rất tốt, nụ cười như tỏa nắng vậy”.
“Phu nhân cười đến híp cả mắt luôn rồi!”
Nhưng trong những lời nói tràn đầy hưng phấn, chờ mong ấy.
Cũng vang lên những lời nghị luận khác.
“Bây giờ trở về thì chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết à? Cậu chủ Tô Ương sẽ bỏ qua cho họ chắc?”
“Bởi vì Tô Minh mà cậu chủ Tô Ương mới bị hạ lệnh truy sát, sau đó hận cả nhà họ Tô, khiến nhà họ Tô chúng ta hiện tại rơi vào khốn cảnh”.
“Tô Minh rất ưu tú, đáng tiếc là kém cậu chủ Tô Ương quá nhiều, nghe nói cậu Tô Ương hiện tại đã là cảnh giới chân hoàng hậu kỳ hay đỉnh phong kỳ gì đó rồi, thực lực vô cùng đáng sợ”.
“Nghe nói, sự tức giận và hận thù của cậu Tô Ương đối với nhà họ Tô chúng ta 90% đều là vì Tô Minh, nếu chúng ta bắt Tô Minh giao cho Tô Ương báo thù, giải hận thì liệu cậu ấy có buông tha cho nhà họ Tô không? Thậm chí trở về nhà họ Tô?”
Thời gian chầm chậm trôi.
Lúc trời đã sầm tối.
Đột nhiên.
Không ai ngờ rằng.
Một đám người nhà họ Tô, đa phần là thanh niên đều tụ tập lại trước Lệ Các.
Cầm đầu đám người hầu hết đều là người bên dòng đại trưởng lão Tô Cửu Hiển.
Ánh mắt một số người sáng bừng.
Hơn trăm người tập trung lại, sau đó.
Đột nhiên quỳ xuống!
Bọn họ quỳ trước cửa Lệ Các.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!