Nhưng cảm xúc cùng ánh mắt của những người này phải nói thế nào đây?
Lạ lùng, có một sự kỳ quái không thể nói rõ ràng được.
Thái độ thù địch? Thương xót? Tiếc nuối? Phức tạp?
Có điều gì đó không đúng!
“Anh Minh, tại sao ánh mắt của họ lại kỳ lạ như vậy?”, ngay cả Quan Khuynh Thành cũng có thể cảm nhận được.
“Không biết, có lẽ vì tôi mới đến nên họ đều tò mò chăng?”, Tô Minh lẩm bẩm một câu.
Cùng lúc đó.
Trong một rừng trúc nằm ở tận cùng dãy cung điện của nhà họ Tô.
“Tên tiểu tạp chủng Tô Minh đó vậy mà đến rồi?”, một người thanh niên phong thái hiên ngang, khoác trên mình trang phục hoa lệ màu đen, bỗng nhiên bật cười, nụ cười này ẩn chứa sự tàn nhẫn: “Bổn tọa vốn dĩ còn chuẩn bị chẫm rãi chơi đùa Tô Minh tới chết, khiến bố nuôi và mẹ nuôi sau khi chết trong tuyệt vọng cùng hối hận, mới đi tìm Tô Minh để báo thù, không ngờ, chậc chậc, bây giờ đúng là thú vị”.
Người đàn ông này chính là Tô Ương.
Sau đó, Tô Ương đột nhiên vung tay lên, một tấm bùa triệu hồi liền hiện lên trong tay.
Sau khi xé rách.
Vài phút sau.
“Chủ nhân”, một ông lão xuất hiện từ khoảng không vội vàng mà tới.
Ông ta là Tô Cửu Hiển.
“Đại trưởng lão, có lẽ ông cũng biết tên tiểu tạp chủng đó tới rồi”, Tô Ương nhàn nhạt nói.
“Vâng, tên tiểu tạp chủng đó dẫn theo một cô gái cùng nhau trở lại, hiện tại đang tiến tới chính điện, Tô Chấn Trầm và Tuỳ Thanh Liên đều kích động đến phát điên rồi”, Tô Cửu Hiển cười lạnh đáp, trên khuôn mặt già nua đầy sát ý, con ngươi già cỗi âm trầm lập lòe: “Chủ nhân, muốn trực tiếp giết chết bọn chúng sao?”
“Không cần, như vậy thì quá nhàm chán”, Tô Ương phất tay: “Ông tùy thời nghe theo mệnh lệnh của bổn tọa, bổn tọa sẽ sắp xếp ông nên làm cái gì?”
“Vâng, thưa chủ nhân”, Tô Cửu Hiển nặng nề gật đầu, nửa quỳ dưới đất vô cùng cung kính nói.
“Biểu hiện cho tốt, vị trí người đứng đầu nhà họ Tô sẽ là của ông”, Tô Ương vỗ vỗ bờ vai Tô Cửu Hiển.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!