"Thiên nữ tiền bối, tôi có loại dự cảm, từ hôm nay trở đi, chỉ cần dựa vào "nhà vợ", tôi liền không thiếu tài nguyên võ đạo", Tô Minh thầm giao lưu với Thiên nữ tạo hóa, dù là bất đắc dĩ, nhưng cũng có cảm giác sung sướng không thể giải thích được.
"Hahaha", Thiên nữ tạo hóa cười ha hả: "Nhóc con, cậu muốn được bao---nuôi sao".
"Cô Quan", Tô Minh vừa muốn nói gì đó, nhưng đã bị Quan Khuynh Thành cắt ngang, cô cởi tấm mạng che mặt ra, nhìn Tô Minh chằm chằm: “Từ hôm nay, anh đừng gọi em là cô Quan, hãy gọi em là Khuynh Thành, còn em sẽ gọi anh là anh Tô Minh".
Quan Khuynh Thành dường có chút không quen đối với cách gọi anh Tô Minh này.
Nhưng cô ta vẫn nghiêm túc gọi.
Trong lòng Tô Minh thấy chấn động.
Quan Khuynh Thành đã tháo khăn che mặt xuống, khuôn mặt xinh đẹp và cơ thể hoàn hảo đó cũng đang ở trước mặt mình, còn cả mùi thơm thoang thoảng cùng với đôi mắt đẹp đang nghiêm túc nhìn mình và gọi mình là anh Tô Minh!
What?
“Tôi đi tu luyện đây!”, Tô Minh liếm môi, sau đó xoay người rời đi.
Không dây vào được!
Tô Minh đi vào căn phòng bên trong tàu con thoi tác chiến.
Nhưng lúc đó anh không nhìn thấy, sau khi anh xoay người rời đi thì trên khuôn mặt đẹp của Quan Khuynh Thành toát lên nụ cười.
Tô Minh mất nửa tiếng đồng hồ mới bình tĩnh trở lại.
“Phải hấp thụ kiếm hoàn có được trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập. Phải hấp thụ cả tinh huyết cự thú có được từ nhà họ Vân nữa”.
“Phải tu luyện ‘Cửu Kiếm Kinh Tiên’ và ‘Thập Kiếm Vĩnh Hằng’ có được từ nhẫn không gian của Phó Tử Lập”.
“Cũng phải tu luyện cả chén Hoàng Tuyền có được từ nhẫn không gian của Phó Tử Lập”.
Có quá nhiều thứ quấn lấy anh!
Cuối cùng Tô Minh quyết định, hấp thụ tinh huyết cự thú trước.
Chắc chắn tinh huyết này giúp thực lực của mình tăng lên rất nhiều và Tô Minh rất mong đợi điều đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!