Nằm mơ cô cũng muốn trấn áp thứ máu tươi đó.
Cô đã dùng hết cách mà vẫn không có tác dụng.
Máu tươi trong người cô mạnh đến mức nào? Cô là người hiểu rõ nhất.
Chính vì vậy mà cô không nuôi hy vọng gì nữa, đặc biệt là khi Quan Khuynh Thành bắt mạch đoán bệnh rồi chắc chắn huyết mạch trong người cô là Cổ Đế Huyết thì cô hoàn toàn tuyệt vọng.
Phải nói rõ một điều là, trên thực tế, mỗi lần Vân Thanh Thanh ngất đi, thoạt nhìn tưởng đang ngủ say nhưng tư duy của cô vẫn thức.
Trước đó Quan Khuynh Thành bắt mạch đoán bệnh cho cô, cô cũng biết cả.
Vậy mà người trẻ tuổi ở trước mặt thoạt nhìn chỉ tầm tuổi mình và chỉ ở cảnh giới Chân Vương sơ kỳ lại có được huyết mạch dễ dàng trấn áp Cổ Đế Huyết trong người mình.
Vân Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào Tô Minh, trong đầu đều là vẻ mơ hồ, giống như có hơn chục máy bay ném bom đang điên cuồng ném bom xuống khiến đầu óc cô tê dại.
“Bình tĩnh lại, trấn an Cổ Đế Huyết trong người cô”, Tô Minh nói.
Anh biết là Vân Thanh Thanh đã tỉnh rồi.
“Được! Cảm ơn anh!”, Vân Thanh Thanh đáp. Giọng nói của cô rất dễ nghe, nhẹ nhàng như dòng suối. Đây là giọng nói nhẹ nhàng nhất mà Tô Minh từng nghe, nó trong trẻo như nước, mềm mại như bông.
Sau đó là lúc Vân Thanh Thanh bắt đầu trấn an Cổ Đế Huyết trong người mình.
Cuối cùng Cổ Đế Huyết cũng ngừng giãy giụa.
Dường như đã chấp nhận số phận.
“Vì năng lực của Cổ Đế Huyết quá mạnh, nếu như không thể trấn áp được thì cuối cùng sẽ tự sinh ra ý thức. Nếu như nó thực sự sinh ra ý thức rồi thì cho dù là tôi, cũng không thể giúp cô giải quyết được. Cô khá là may mắn, Cổ Đế Huyết trong người cô vẫn chưa có ý thức”, Tô Minh nói.
“Anh tên là gì?”, Vân Thanh Thanh chớp đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Tô Minh, giọng nói dịu dàng êm tai hỏi.
“Tô Minh”.
“Một cái tên hay”, Vân Thanh Thanh mỉm cười, nụ cười vô cùng trong sáng.
Bên ngoài màn giường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!