Sau đó ông ta lại nghiêm túc nói: “Chàng trai! Tôi muốn mời cậu đến Võ Tông một chuyến, được không?”
“Ông Vũ!”, cô Quan ngây người ra, cảm thấy sốt sắng. Trời ơi! Đầu óc ông Vũ có vấn đề à? Lại còn đi chủ động mời người khác đến Võ Tông nữa?
Đây là lần đầu tiên ông ta như vậy chăng?
Thằng nhóc kia có tài đức gì chứ? Chỉ vì thiên phú võ đạo và thực lực rất mạnh sao? Nhưng đâu đến mức đó?
Tô Minh định từ chối, vì anh không có thời gian đi linh tinh.
Nhưng vừa định từ chối thì thiên nữ Tạo Hóa đã lên tiếng: “Đồng ý với ông ta đi, có lợi cho anh đấy”.
“Được!”, Tô Minh gật đầu đồng ý.
“Ha ha! Vậy thì đi cùng đi! Chúng tôi đến cứu Vân Thanh Thanh trước, sau đó sẽ cùng anh đến Võ Tông”, tâm trạng Vũ Bất Bại vui vẻ, vuốt râu, nói.
Đúng lúc này…
“Tiền… Tiền bối…. Đại trưởng lão của Võ Tông?”, một tên béo run rẩy đi trên không trung, sau đó quỳ sụp xuống, run rẩy cung kính.
“Người nhà họ Vân?”, Vũ Bất Bại quét nhìn một cái. Ông ta từng đến nhà họ Vân, vì vậy người nhà họ Vân biết ông ta cũng là bình thường.
“Tôi là Vân Thụy, Vân Thanh Thanh là chị gái của tôi”, Vân Thụy lên tiếng nói.
Còn có hai người cùng Vân Thuỵ đạp không bay lên, sau đó cung kính cúi người, bọn họ chính là Giang Tiễn - đệ tư chân truyền Tiên Dược Cốc và Gia Cát Dịch – luyện dược sư thiên hoả.
Lúc này cả Giang Tiễn và Gia Cát Dịch đều vô cùng kích động!
Kích động muốn chết đi được.
Hai người quỳ dưới đất, tỏ ra vô cùng sùng bái, nhìn về phía cô gái đeo mạng che mặt.
“Cô là Quan Y Tiên?”, Giang Tiễn giọng run rẩy nói, cảm giác sùng bái đến mức muốn nhập ma.
Gia Cát Dịch cũng không khác là mấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!