Chương 714
Tuy rằng Tô Bảo Nhi vẫn luôn không chấp nhận anh, nhưng sâu trong lòng Lâm Vân vẫn coi cô ấy là người phụ nữ của mình. Nếu Tô Bảo Nhi gặp nguy hiểm, Lâm Vân chắc chắn sẽ nỗ lực quên mình cứu giúp cô ấy.
“Tôi muốn tới thủ đô để theo đuổi ước mơ của mình.” Tô Bảo Nhi bình tĩnh trả lời.
“Theo đuổi ước mơ? Nhưng ở thành phố Bảo Thạnh có cơ nghiệp của cha cô, bất kể cô có làm cái gì cũng có cha cô giúp cô, vậy chẳng phải càng thuận lợi cho cô thực hiện ước mơ hay sao?” Lâm Vân nói.
Tô Bảo Nhi nghe được lời này liền quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.
“Lâm Vân, anh đây là đang… Giữ tôi lại sao?” Ánh sáng lóe lên trong mắt Tô Bảo Nhi, sắc mặt thoáng nghiêm túc.
Lâm Vân trầm ngâm vài giây, sau đó gật đầu.
“Không sai, tôi đang giữ cô lại.”
Tô Bảo Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp tục nhìn về phương xa.
“Có điều tôi đã quyết định rồi. Anh nói không sai, ở thành phố Bảo Thạnh, tôi làm gì cũng có cha tôi hỗ trợ.” Tô Bảo Nhi nói.
Sau đó lại tiếp tục: “Nhưng tôi muốn dùng chính sức của mình theo đuổi giấc mơ. Tôi không muốn làm cô chủ cành vàng lá ngọc ở thành phố Bảo Thạnh nữa. Tôi muốn có cuộc sống của riêng mình, khẳng định được giá trị của chính mình.”
“Ý cô là… Không đi không được?” Giọng Lâm Vân trầm xuống.
Tô Bảo Nhi nhẹ nhàng gật đầu.
Ầm ầm!
Bầu trời âm u đột nhiên vang lên tiếng sấm.
Ngay sau đó.
Mưa như trút nước.
Rào rào.
Cơn mưa rào đột nhiên kéo tới, mưa cực kỳ to, như muốn đâm xuyên cả mái nhà.
Lâm Vân nhìn màn mưa, hít vào thật sâu một hơi, sau đó nói:
“Vậy được rồi, tôi vốn không có tư cách ngăn cản cô, chúc cô thuận buồm xuôi gió.”
Tuy rằng sâu trong lòng Lâm Vân, anh không hề muốn Tô Bảo Nhi rời đi.
Nhưng Lâm Vân vừa không phải bạn trai Tô Bảo Nhi, vừa không phải người thân của cô ấy, chính anh lấy đâu ra tư cách tiếp tục khuyên bảo cô ấy? Ngăn cản cô ấy?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!