Chương 712
“Cút ngay đi!” Lâm Vân vẫy vẫy tay.
Gã đàn ông này cũng nhanh chóng vắt giò lên cổ bỏ chạy
Trong phòng.
“Cậu Lâm, cũng may cậu đã tính trước được chuyện đêm nay Khương Hùng Dũng có lẽ sẽ sai người tới đây” Thạch Hàn nói.
Lâm Vân cười cười: “Chắc chắn Khương Hùng Dũng sẽ nghĩ là, anh không có ở bên cạnh tôi nên đây chính là cơ hội tốt nhất để giết tôi.
Nếu như ông ta bỏ qua một cơ hội tốt như vậy thì ông ta cũng không phải là Khương Hùng Dũng nữa rồi!”
Trên đường quay về, Lâm Vân đã nghĩ rằng, nếu Khương Hùng Dũng biết được chuyện Lâm Vân không có ở bên cạnh anh, chắc chắn ông ta sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này để giết Lâm Vân.
Vì thế nên trên đường Lâm Vân quay về đã gọi điện cho Thạch Hàn, kêu Thạch Hàn chạy về.
Bên trong biệt thự của Khương Hùng Dũng.
Gã đàn ông được Lầm Vân thả về kia đang quỳ trước mặt Khương Hùng Dũng.
Gã đàn ông thành thật kể lại hết chuyện bọn họ ám sát Lâm Vân không thành công cho Khương Hùng Dũng nghe.
“Nó kêu mày nói với tao cái gì?” Vẻ mặt Khương Hùng Dũng đen thui.
“Nó nói…!Nó nói ông Khương đây giở trò mưu mẹo với nó, còn non lắm.” Gã đàn ông e dè nói.
“Fuck!”
Khương Hùng Dũng quăng cái ly đế cao đang cầm trong tay xuống đất, trên gương mặt là lửa giận ngút ngàn.
Ông ta có thể tưởng tượng ra được vẻ huênh hoang trên mặt của Lâm Vân lúc nói ra cầu này.
“Mày cũng đi chết đi!”
Khương Hùng Dũng tức giận dứt khoát rút súng lục ra bắn một phát vào gã đàn ông áo đen kia, giống như đang xả cơn giận dữ trong lòng ông ta.
Sáng hôm sau.
Hôm nay tiết trời rất âm u, khiến cho người ta có cảm giác bị đè nén, dường như sắp có một trận mưa rào ập tới.
Lâm Vân mở cửa con xe Lamborghini của mình, lái thẳng tới đại học Bảo Thạnh.
Lâm Vân đã lâu rồi không đến trường học rồi.