Chương 284
“Đương nhiên là không chống đỡ được, nhưng bây giờ không còn biện pháp nào khác.
Trần Hạo đứng dậy.
“Cậu ngồi xuống, không phải là tôi đã nói rồi sao, để tôi giải quyết.
Lâm Vân kéo Trần Hạo trở về.
Trần Hạo chỉ có thể thở dài, bởi vì anh ta thật sự không nghĩ ra, Lâm Vân giải quyết bảy tám chục người của anh Long kiểu gì?
Lúc này, anh Long đã dẫn người tới.
“Bao vây bọn họ cho tôi.
Hôm nay một người cũng đừng nghĩ bỏ chạy.” Anh Long ra lệnh một tiếng.
Bảy tám chục người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen này, lập tức vây quanh đảm Lâm Vân.
Sắc mặt Trần Hạo, Trần Ánh Tuyết đã tái nhợt, chỉ có
Lâm Vân và Thạch Hàn rất bình tĩnh.
“Anh Long, là tên nhóc này, là cậu ta hạ lệnh đánh gãy chân em.” Người đàn ông xăm hình hoa trên tay chỉ Lâm
Thiên.
Đồng thời người đàn ông xăm hình hoa trên tay cười gần nói với Lâm Vân: “Nhóc con, vừa rồi tao đã nói, dám đánh tao, mày sẽ phải chết không thể nghi ngờ, bây giờ sẽ là lúc chết của mày.
Ha ha!” “Rốt cuộc là ai chết, chuyện này khó mà nói…!Lâm Vân cười lạnh lùng.
Lúc này, Lâm Vân vẫn dựa vào ghế sofa như cũ, bắt chéo hai chân, bộ dạng rất thản nhiên, không hoảng sợ chút nào.
“Nhóc con, cậu đúng là kiêu ngạo, nhìn thấy nhiều người như vậy, vậy mà còn có thể bình tĩnh, không biết cậu là lưu manh ở đâu?” Anh Long nhìn Lâm Vân nói.
“Ông là anh Long đúng không, tôi tự giới thiệu một chút, tôi tên là Lâm Vân, là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh.
Lâm Vân nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Lâm Vân nói thẳng thân phận của mình ra.
“Cái gì? Cậu nói cậu là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên?” Anh Long ngẩn ra.