Chương 30 Không đư Khuôn mặt của Bạch Long đỏ nhừ như gấc.
Anh ta thật sự rất muốn xoay người rời đi, để tên con nhà giàu ngu ngốc này chịu chút đau khổ cũng được.
Đương nhiên nếu không phải đối phương muốn chặt đứt †ay chân của anh.
Một người đàn ông cao lớn lại bị anh gọi thành thứ cute như Pikachu, thật sự rất là quá mất mặt.
Cái ống của tên côn đồ kia mới nâng lên được một nửa đã bị Bạch Long vừa nhảy ra chộp lấy, sau đó anh ta dùng khuỷu tay thúc một cú, tên côn đồ kia bay thẳng ra ngoài ba bốn mét.
Cảnh này đến quá đột ngột, hơn nữa cũng quá vớ vẩn, giống như đang đóng phim vậy, thật sự có thể một cú thúc khuỷu tay khiến người ta bay luôn.
Tiếng “wow” liên tục vang lên, đám người hóng chuyện đều sợ ngây người.
Bạch Long cao một mét chín, dáng người to lớn mặc một cái áo nỉ cực kỳ bắt mắt đứng thẳng tắp ở giữa, giống hệt như một toà tháp sắt vậy.
“Ừng ực!” Mấy tên côn đồ đứng gần anh ta đều vô thức nuốt nước miếng.
Đầu Trọc cũng lùi về sau một bước theo bản năng, anh †a híp mắt nói: “Anh là ai?” “Bạch Long” Bạch Long đáp.
Đầu Trọc nhíu mày ngẫm nghĩ, dường như không nghĩ ra thành phố Tân Dương có một nhân vật lớn như vậy từ khi nào, không nhịn được nói: “Tôi không nhớ là chúng ta có.
thù oán gì” Chỉ với dáng này của Bạch Long đã đủ khiến người †a sợ hãi lại thêm cú chộp và thúc của anh ta khi nãy, đương nhiên Đầu Trọc có thể nhìn ra anh ta cũng là một người luyện võ, xem ra cũng không muốn trở thành kẻ địch với Bạch Long.
Bây giờ tên côn đồ vừa bị đánh bay đang nằm nghiêng đầu dưới đất, không biết là chết hay sống.
Bạch Long gật đầu, sắc mặt không chút thay đổi nói: “Không có thù” Từ hôm đó đến bây giờ, Trình Uyên chưa từng thấy Bạch Long thay đổi sắc mặt, vẫn luôn mang dáng vẻ nửa chết nửa sống này.
“Không có thù, vậy anh đang…?” Đầu Trọc thắc mắc.
Bạch Long vẫn hờ hững như trước: “Anh không được động vào anh ta” Nghe vậy, Đầu Trọc hiểu ra, quần chúng hóng chuyện cũng hiểu ra, hoá ra người này ra mặt thay Trình Uyên.
Mà Trình Uyên lúc này đang làm gì? Không biết lấy đồ cát móng từ đâu ra, đang rất nghiêm †úc cắt sửa móng tay của mình, giống như chuyện xảy ra bây giờ không có chút liên quan gì đến anh cả, thậm chí còn dùng khuỷu tay huých Tiêu Mục bên cạnh, hỏi: “Sao tôi cất tới cắt lui, cũng không cắt được móng tay có độ cong giống anh thế?” Tiêu Mục đen mặt.
Đầu Trọc hận đến nghiến răng, thì ra tên to con này là vệ sĩ của Trình Uyên, anh ta đột nhiên cười khẩy hai tiếng nói: “Bên tôi có chín người, bình thường đều là tay giỏi đánh nhau, anh xác định muốn một mình đánh chín người chúng tôi à?” Bạch Long liếc nhìn thoáng qua chín tên côn đồ, vẫn bình tĩnh nói: “Vậy anh cũng xác định để chín người cùng nhau bị tôi đánh à?” Đầu Trọc.
Chỉ khí chất nửa chết nửa sống này, Bạch Long cũng đã khiến tất cả mọi người ở đây kinh hãi rồi, kể cả Trình Uyên cũng thế.
Thật ra Trình Uyên rất muốn bọn họ đánh nhau, tiện thể anh còn có thể xem thử rốt cuộc sức chiến đấu của Bạch Long này là như thế nào, có đủ tư cách bảo vệ mình không.
“Lên, xơi anh ta!” Theo một tiếng gào to của Đầu Trọc, chín tên côn đồ thoáng chốc đã vây quanh.
Không có cách nào, sức hấp dẫn của năm trăm nghìn thật sự quá lớn với những tên côn đồ này.
Nhưng đợi lúc đám côn đồ xông lên nâng ống tuýp.
muốn đánh vào người Bạch Long, lại đều trợn tròn mắt.
Bạch Long cứ đứng như thế, không tránh không né mặc.
cho bọn họ đánh, giống như không biết đau vậy, ngay cả chân mày cũng không nhíu lại một cái, vẫn giống hệt như lúc trước.
Mà khi anh ta quay đầu lại, đã một quyền đánh bay.
người này, một cước đá ngã người kia… Chỉ trong nháy mắt, năm tên côn đồ đã mềm nhũn ngã dưới đất.
Trong sân lại lần nữa xôn xao.
Trình Uyên đã sắp rớt cả mắt rong lòng cực kỳ kích động: Mẹ kiếp, nhặt được bảo bối rồi, có người này ở bên cạnh còn ai có thể làm gì mình chứ? Trước đó khi đối mặt với Đầu Trọc,Cho team truyenone biết những góp ý nhé. Trình Uyên cũng hoảng hốt, nhưng khi thấy có Bạch Long trong mấy người vây xem thì bình tĩnh hơn rất nhiều.
Đương nhiên anh cũng không biết Bạch Long lợi hại như vậy, nếu biết, đáng lẽ vừa rồi nên giả vờ ngầu hơn một chút, tốt nhất là bày ra khí thế vương giả trước mặt các bạn học cũ luôn! Mấy tên côn đồ còn lại không dám lên nữa, Đầu Trọc cũng lùi về phía sau theo bản năng.
“Người anh em, coi như anh lợi hại, lần này chúng ta đến đây thôi, tôi không cần năm trăm nghìn nữa” Đầu Trọc nghiến răng nói.
Bây giờ anh ta cực kỳ căm ghét Bạch Vĩnh Minh, thầm nghĩ thì ra con hàng kia là đang chơi khăm ông đây, biết rõ bên cạnh Trình Uyên có một tên biến thái như thế còn kêu mình đến, con mẹ nó không phải là đang lấy mạng ông đây sao? Anh ta lăn lộn trên giang hồ nhiều năm như vậy, đương nhiên biết loại người nào trêu vào được, loại người nào.
không trêu vào được.
Người cả đánh ống tuýp lên người cũng không có cảm giác như Bạch Long còn chơi kiểu gì nữa? Cho nên, anh ta muốn rút lui, không kiếm tiền của Bạch Vĩnh Minh nữa, không chỉ không kiếm, trở về còn phải tính sổ với con hàng đó cho đàng hoàng.
Nhưng anh ta muốn rút lui, lại có người không cho anh †a rút lui.
Bạch Long không đổi sắc mặt nói: “Không được” Không được? Có ý gì? Đầu Trọc và mấy tên côn đồ đều ngớ người.
Bạch Long chỉ vào Trình Uyên nói: “Bà chủ từng nói, ai dám có ý muốn đánh anh ta thì phải trả giá, khi nãy các.
người muốn phế tay chân anh ta, cho nên tôi phải phế tay chân các người” “Ặc..” Trình Uyên hơi hiểu ra rồi, vẻ mặt anh hơi xấu hổ, muốn nói hay là thôi đi.
Nhưng anh lại muốn xem thử Bạch Long có phải là loại người như mình đoán không.
Trình Uyên cảm thấy Bạch Long rất ngay thẳng, rất phân rõ phải trái, giống như đầu óc sẽ không rẽ hướng vậy, người khác nói đùa hay nói ví von, anh ta đều xem là thật.
Ví dụ như nếu mẹ ruột anh bảo Bạch Long giữ cửa, một con ruồi cũng không được bay vào, có lẽ anh ta sẽ thật sự không cho con ruồi nào bay vào.
Mà lúc này các bạn học của Trình Uyên cũng rất khiếp.
sợ.
Nghe Bạch Long nói bà chủ, bọn họ bèn theo bản năng hiểu thành người vợ xinh đẹp của Trình Uyên khi nãy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!