Chương 142
“Vũ Chân!” Tô Cương liền chạy theo, “Con đừng tức giận!” Lâm Vũ Chân lắc đầu, cũng không nói chuyện.
“Đi thì đi đi, bớt đi nó thì nhà mình không được ăn cơm 2″ ) ị Tô Hồng tức giận, “Nhà chúng ta nhỏ, không chứa nổi người thừa kế Lâm thị đâu!” Từ Minh cũng cười lạnh một tiếng, ngồi phịch xuống.
Hắn ngược lại có nghe một vài tin tức, nói bên thành phố Đông Hải, tập đoàn Lâm thị xảy ra biến đổi lớn nhưng không ngờ, Lâm thị hiện giờ hoàn toàn trở thành sản nghiệp của nhà Lâm Vũ Chân rồi.
Vậy nhà họ giàu cỡ nào chứ? Hèn gì vừa mua xe tốt vừa tặng vòng tay mấy vạn cho bà ngoại, hôm nay là cố ý đến khoe khoang rồi! Nghe thấy lời của Tô Hồng, Lâm Vũ Chân thầm thở dài, trong lòng vốn còn có chút tình thân với người dì cả này, nhưng bây giờ hoàn toàn tan biến.
“Đi thôi” Giang Ninh lại rất bình tĩnh.
Hai người vừa muốn rời đi, bên ngoài truyền đến một giọng nói tràn đầy ý cười.
“Chủ nhiệm Từ! Quả nhiên chủ nhiệm Từ đang ở đây!” Bên ngoài, mấy người cười lớn đi vào, trong tay theo trái cây và hộp quà, “Nghe nói mẹ vợ của chủ nhiệm Từ sinh nhật, mấy người chúng tôi qua chung vuil” Từ Minh nhìn một cái, lập tức vui mừng ra mặt, đây đều là mấy đồng nghiệp dưới trướng hắn.
Buổi sáng hắn nhắn tin cho họ nói hôm nay là bản thân sẽ tổ chức sinh nhật cho mẹ vợ, mấy người này lập tức hiểu ý của Từ Minh rồi.
“Bà à, chúng con đều là cấp dưới của chủ nhiệm Từ, đặc biệt qua đây mừng thọ cho người!” “Đây là chút tâm ý, hy vọng bà nhận cho, chúc bà sinh nhật vui vẻ!” Mấy người rất biết nói chuyện, liên tục nói lời chúc mừng.
“Đến thì đến, còn mang đồ làm gì chứ” Từ Minh cố ý đanh mặt, sự đắc ý trong mắt lại không hề che giấy, “Lần sau không được vậy nữa đói” Đây chính là quan hệ xã giao đấy! Đây chính là quyền lực! Hắn cố ý nhìn Lâm Vũ Chân một cái, dù bây giờ nhà Lâm Vũ Chân có tiền nhưng ở trong một huyện nhỏ thì thân phận chủ nhiệm này của hắn, hữu dụng hơn nhiều so với tiền của Lâm Vũ Chân bọn họ! Tô Hồng lúc này rất vui, lập tức bưng ghế đến mời mấy người đó ngồi.