Thương Trọng Bác cuống cuồng lùi lại, song đã muộn.
Thương Chính mở cửa ra thì bắt gặp bố mình tại trận luôn.
May mà người đi ra là Thương Chính, chứ nếu bị con dâu phát hiện ông bố chồng này đang nghe lén thì đúng là mất hết mặt mũi.
ỏng ấy không phải người có sở thích kỳ lạ, chỉ là quá mong đợi con trai và con dâu mình có tiến triển tốt hơn thôi.
Khi nhìn thấy Thương Trọng Bác, Thương Chính đóng ngay cửa lại, sau đó vừa cau có vừa nhăn nhó nhìn bố già nhà mình.
“Khụ khụ!”, Thương Trọng Bác ho khan vài tiếng để che đi sự bối rối của bản thân.
“Bố đang nghe trộm bọn con đấy à?”, Thương Chính tỏ vẻ không vui.
“Vớ va vớ vẩn!”, Thương Trọng Bác giả bộ điềm tĩnh quay về sofa nằm rồi nói: “Bố đâu có sở thích đó”.
Thấy bố mình nằm xuống, Thương Chính hừ một tiếng: “Hay chưa! Mang tiếng là chủ tịch của tập đoàn Thương Thị mà lại có thói quen nghe lén người khác, tin này mà truyền ra ngoài thì hay lắm đây”.
“Nếu con mà cưới xin rồi động phòng đàng hoàng như người ta thì bố đâu phải làm vậy?”, Thương Trọng Bác ngồi dậy rồi kích động nói.
Thương Chính lại hừ lạnh một tiếng: “Bố mà cho con quyền tự do thì con đâu phải khổ thế này?”
“Chờ con tự do yêu đương thì đến mùa quýt à hay chờ khi bố xuống lỗ? Con bao nhiêu tuổi rồi có biết không hả?”
Thương Chính lại không cho là vậy.
Đừng nói là 32 tuổi chưa kết hon, kể cả 40 cũng chẳng sao cả.
Sợ Kiều Doanh nghe thấy bố con mình cãi vã nên anh không muốn tranh luận tiếp nữa: “Con không tranh cãi với bố nữa”.
Ngày hôm sau.
Khi Kiều Doanh đi làm thì sau lưng vẫn còn rất đau.
Vì thế, cô phóng xe đi cũng rất cấn thận.
Tống Vi đã đến công ty, sau đó liên tục quan tâm hỏi han cô.
Cô quả quyết nói: “Đi viện gì chứ, thoa thuốc là được rồi, tớ không yếu ớt vậy đâu!”
‘Thương Chính nhà cậu thoa thuốc cho à?”
“ừ’.
“Để tớ xem vết thương nào”.
Vừa hay trong phòng làm việc của Kiều Doanh không có ai, Tống Vi đóng cửa lại rồi bảo cô cởi áo ra xem vết thương.
“Bị ngay ở sau lưng, chắc lúc ngủ khó chịu lắm”.
“Hôm qua, tớ toàn nằm nghiêng với nằm sấp đấy, có dám ngửa lên đâu”.
“Doanh Nhi, cậu phải chú ý vết thưong này đấy, hon nữa cậu cũng phải dặn chồng cẩn thận. Mấy hôm tới, hai vợ chồng có sinh hoạt thì cũng nhẹ nhàng thôi, nói chung phải hết sức chú ý”.
Kiều Doanh mặc áo lại rồi mỉm cười lườm bạn mình.
“Cậu nói gì thế hả, bọn tớ chưa làm chuyện đó nên không như cậu tưởng đâu.
“Sao lại thế?”, Tống Vi tỏ vẻ ngạc nhiên: “Kết hôn mấy ngày rồi mà vẫn chưa làm ăn gì ư?”
“Làm ăn cái gì?”
“Thì chuyện đó đó”.
“Không có”, Kiều Doanh lại lườm yêu bạn mình rồi nói: “Cậu cũng bắt đầu nhiều chuyện rồi đấy nha!”
“Không phải, tớ thấy các cậu mới cưới thì phải quấn quýt lấy nhau mới phải. Hồi đầu, tớ với Trần Á Quân cũng vậy mà, một đêm đến mấy lần lận”.
Những chuyện tế nhị này, Tống Vi cũng chỉ kể với cô bạn thân của mình.
Nhưng giờ cô ấy lại rất hối hận khi lựa chọn ở cạnh Trần Á Quân.
Mọi tình câm nồng nàn của trước kia đều khiến cô ấy thấy kinh tởm.
Cô ấy thở dài một hơi rồi phẫn nộ nói: “Nhưng giờ tớ hối hận lắm”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!