Gặp phải loại chồng khốn nạn như Trần Á Quân thì dù Tống Vi có ly hôn thì cũng gặp vấn đề với bọn trẻ.
Dù chưa từng làm mẹ, nhưng Kiều Doanh rất hiếu nỗi lòng của Tống Vi.
Không có một người mẹ nào trên đời nỡ rời xa máu mủ của mình cả.
Kiều Doanh chợt nghĩ tới bố mẹ của mình.
Nếu mẹ cô cũng yêu thương cô như Tống Vi yêu con mình thì tốt biết bao.
Kiều Doanh không có nhiều thời gian để buồn cho mình mà phải nhanh chóng an ủi Tống Vi: “Vi Vi, cậu là người đúng nên không thể thoả hiệp vì mấy lời đe doạ của Trần Á Quân được, cậu cứ đi làm kiếm tiền cho tớ, không thì nếu cậu và anh ta ly hôn, cậu không có thu nhập thì sẽ không dành được quyền nuôi con đâu”
“Cậu đừng lo quá, nhân sự với nghiệp vụ của công ty đều do tớ quản lý, tớ sẽ sắp xếp cho cậu về làm việc lại, cứ yên tâm nhé!”
Tống Vi thấy cũng có lý.
Trần Á Quân là một tên khốn, đến bạn thân của cô ấy mà cũng dám tơ tưởng đến.
Tuy Kiều Doanh đã từ chối anh ta, nhưng với cái tính này thì sớm muộn anh ta cũng tìm đến người phụ nữ khác. Khi đó, kiểu gì anh ra cũng đá bà vợ già ớ nhà là cô ấy.
Cô ấy phải trỗi dậy thôi!
Bước đầu tiên chính là ra ngoài đi làm kiếm tiền, cô ấy cần có khả năng nuôi sống chính mình cùng các con.
Hôm đó, Kiều Doanh đã làm xong thu tục nhận việc cho Tống Vi.
Còn lúc này, Trần Á Quân đang ngồi chơi điện thoại trong phòng làm việc.
Anh ta mở anh đại diện của một nữ sinh đại học ra, càng ngắm càng thấy cô gái này xinh đẹp, quyến rũ.
Anh ta nhớ lại hôm đi mua trà sữa, cô gái ấy đi giày cao gót không cẩn thận bị vấp nên bổ nhào đến trước mặt anh ta, vóc dáng mềm mại của cô gái khiến anh ta hễ nghĩ đến là thấy lòng mình nhộn nhạo.
Anh ta gửi tin nhắn hỏi: Chào em, em đang làm gì vậy? Rạp có phim mới đấy, tối nay em có rảnh để đi xem không?
Chờ một lát sau, nhưng anh ta vẫn chưa nhận được hồi âm của cô gái.
Trần Á Quân thấy hơi thất vọng.
Đúng lúc này, Kiều Doanh mở cửa vào, làm cho Trần Á Quân sợ đến mức tắt ngay điên thoại đi.
“Vào sao không gõ cửa?”
“Làm gì sai trái với lương tâm à?”, Kiều Doanh chất vấn.
Vừa hoảng loạn, vừa bối rối, vừa nhìn đã biết có vấn đề.
Nhưng Trần Á Quân lại quả quyết:
“Gì mà trái lương tâm, tôi đang xem bản chi trả của bên tài vụ rồi còn ký”.
“ừm, tiện thể ký cái này luôn đi”.
Trần Á Quân vừa nhìn đã cau mày: “Em để Tống Vi quay lại làm việc ư? Cô ấy đến tìm em à?”
Kiều Doanh: “Cách đây không lâu tôi đã bảo với anh là tôi cần tuyển một nhân viên nghiệp vụ biết tiếng Nga và Anh, vừa hay Vi Vi phù hợp”.
Trần Á Quân: “Cô ấy giỏi hai tiếng ấy nhưng là từ thời đại học rồi, lâu không dùng đến nên không được đâu”.
“Vi Vi phân tích các văn bán của những sản phẩm nước Nga với Anh chỉ mất 15 phút thôi”.
Kiều Doanh ném tờ tài liệu đã in đến trước mặt Trần Á Quân để chặn họng anh ta.
Trần Á Quân đọc lướt qua.
Đã bảy năm không dùng đến ngoại ngữ rồi, sao Tống Vi vẫn giỏi thế?
Đúng là anh ta coi thường cô vợ này
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!