Cô ấy thật sự suýt nữa đã đánh mất người chị em tốt thật lòng với mình.
“Doanh Nhi, tớ xin lỗi. Mấy hôm vừa rồi chăm con mệt quá, sức khoẻ cũng không ổn nên tớ không nhắn lại cho cậu. Đến việc lớn như cậu kết hôn, tớ cũng không chúc mừng cậu được”, sự áy náy của Tống Vi xuất phát từ nội tâm.
Cô ấy quan tâm hỏi han về chuyện cưới xin của Kiều Doanh.
Kiều Doanh chỉ tiện miệng đáp vài câu về chủ đề này, sau đó quan tâm hỏi han: “Cậu không khoẻ ớ đâu? Đã đi khám chưa?”
Tống Vi bảo mình không sao rồi nói: “Doanh Nhi, tớ có được người chị em tốt như cậu đúng là phúc tích từ mấy kiếp”.
Nếu đổi là người bạn thân khác, nếu được một người đàn ông đẹp trai và quyến rũ như Trần Á Quân tỏ tình chắc chắn đã sớm ngả vào lòng anh ta rồi.
“Vi Vi, sao tự nhiên cậu lại nói thế, cậu có tâm sự gì à?”
“Không, tớ chỉ thấy hạnh phúc khi có một người bạn thân như cậu thôi”.
Hai người nhìn nhau, nhưng mỗi người có một nỗi niềm riêng không thể nói ra.
“Doanh Nhi”, Tống Vi chợt nói tiếp: “Tớ muốn quay lại công ty làm việc”.
“Không phải cậu luôn đặt chồng con lên trên hết à, lần nào tớ khuyên cậu quay lại công ty hay đến nơi khác làm việc, cậu đều chối đây đẩy còn gì?”, Kiều Doanh thấy hơi lạ.
“Thì tự nhiên tớ muốn đi làm lại thôi”.
“Cậu với Trần Á Quân cãi nhau à?”
“Đâu”.
Bây giờ, đến sức lực để cãi nhau với Trần Á Quân, Tống Vi cũng chẳng có.
Dù không có chuyện anh ta tỏ tình với Kiều Doanh thì họ cũng mất tiếng nói chung lâu rồi.
Mỗi ngày Trần Á Quân về nhà đều nói đi làm mệt mỏi, sau đó nằm dài trên sofa, thà cười hô hố xem điện thoại còn hơn chăm sóc con giúp cô ấy, việc nhà thì khỏi phải bàn luôn.
Cô ấy mà nói gì thì mẹ cùng em chồng sẽ hợp lực với Trần Á Quân để công kích cô, nói cô không biết điều, không biết quan tâm đến người khác.
Cãi vả có cả rồi nhưng không có tác dụng gì, ngược lại còn khiến mình mệt mỏi hơn.
So với việc cãi vã với họ rồi rước bực cho mình thì cô ấy thà ỉm im làm hết mọi việc cho xong rồi nghỉ ngơi cho rồi.
Trước khi cưới, việc gì Trần Á Quân cũng thuận theo ý Tống Vi, nhưng giờ chuyện đó đã xa vời lắm rồi.
Nhưng Tống Vi chưa từng nói những chuyện này cho Kiều Doanh biết, càng không dám kể cho nhà mẹ đẻ nghe.
Vì thế, không ai biết thật ra cuộc sống hôn nhân của cô ấy có vấn đề lâu
>A •
rồi.
Cô ấy che giấu sự bi thương rồi cười nói: “Doanh Nhi, cậu nói đúng, phụ nữ vẫn nên có sự nghiệp và các mối quan hệ của riêng mình. Đầu tiên phải độc lập kinh tế thì mới trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình”.
Kiều Doanh khuyên bao năm, cuối cùng Tống Vi cũng ngộ ra rồi ư?
Nhưng Kiều Doanh lại bắt đầu lo chuyện Trần Á Quân tỏ tình với mình đã bị Tống Vi phát hiện.
Song, cô lại không dám hỏi.
Nếu cô nói chuyện này ra thì đó sẽ là sự tổn thương nhân hai dành cho Tống Vi.
Kiều Doanh rất thông minh nên tuy thấy Tống VI rất khác, nhưng vẫn không vạch trần.
Cô vừa đồng tình vừa an ủi nhìn Tống Vi: “Vi Vi, tớ biết cậu chắc chắn sẽ tìm lại được chính mình”.
“Nói thật là tớ hơi sợ đi làm lại, dẫu sao tớ cũng nghỉ bảy năm rồi nên hơi không theo kịp xã hội”.
Sự lo sợ của Tống Vi là thật, nhưng cô ấy vẫn phải cố gắng: “Nhưng tớ vẫn phải bước tiếp”.
Nếu không, một ngày nào đó bị Trân Á Quân đá, cô ấy không có thu nhập kinh tế thì sao lo được một cuộc sống ổn định cho các con?
Mấy ngày qua, Tống Vi đã ngộ ra một điều: Nếu lấy phải một người chồng không đáng tin cậy thì nhất định phải thức tỉnh chính mình.
Nghĩ vậy, cô ấy lại nói: “Doanh Nhi, ban đầu ba đứa mình cùng mở công ty, lẽ ra không nên để Trần Á Quân đứng tên công ty cũng như cổ phần”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!