“Ha ha ha! Xuân Bảo à, các người tìm ra diễn viên khá tốt, còn dám chất vấn tôi cơ đấy.”
“Nhưng mà, dám can đảm chất vấn chúng ta, có tin tôi đạp nát miệng ông ta không hả.”
Xuân Cường vừa nói vừa đi đến.
Giờ phút này, hắn ta cũng xuyên qua Xuân Bảo, Xuân Quang, Vương Chiêu, nhìn thấy Thanh Huy Hưng.
Đương nhiên, với thân phận Xuân Cường, làm gì đã có cơ hội gặp qua Thanh Huy Hưng.
Chỉ là có chút ấn tượng mơ hồ.
Nhưng ngay lập tức hắn ta thấy được Bằng Kiên!
Bằng Kiên là quản lý biệt thự Phong Hoa.
Cho nên hắn vẫn biết Bằng Kiên.
Có thể làm cho Bằng Kiên cung kính đi theo, còn có thể là ai?
Xuân Cường tràn ngập hoảng sợ, toàn thân run rẩy!
Không biết phải làm sao?
Hùng hổ lúc đầu cũng biến mất không dấu vết.
Xuân Điền nhìn vậy cũng nghi hoặc.
Ông ta cũng tiến lên vài bước.
Tức khắc ông ta cũng thấy được Thanh Huy Hưng! Bằng Kiên!
“Thanh, thanh tổng… Giám đốc Bằng… Thật sự là hai người sao.”
Sắc mặt Xuân Điền trắng bệch, miệng lắp bắp.
Ông ta cảm thấy cả người xụi lơ.
Thanh Huy Hưng đi đến.
“Không phải nói tôi giả mạo sao?”
“Muốn đập nát miệng tôi à.”
Thanh âm lạnh lẽo của Thanh Huy Hưng làm cho bọn họ lạnh băng.
Thình thịch!
Hai chân Xuân Điền mềm nhũn, liền quỳ xuống.
“Không không không! Thanh tổng, chúng ta vừa rồi không biết là ngài a!”
“Ngài quá tôn quý, sao có thể tới đây chứ!”
“Chúng tôi vừa rồi bất kính với ngài, là chúng tôi vô cùng sai!”
Xuân Điền lập tức tự mình tát mình.
Xuân Cường vô cùng khiếp sợ, không thể phục hồi tinh thần.
Xuân Điền lập tức làm cho Xuân Cường quỳ xuống.
“Đồ ngu, mau xin lỗi Thanh tổng.”
“Mau tự tát tạ tội đi.”
Hai mắt Xuân Điền đỏ rực, sợ hãi gào lên.
Xuân Cường bừng tỉnh, thần sắc hoảng sợ, tự mình tát mình.
Bọn họ đều biết rõ, Thanh tổng là người thế nào? Đắc tội sẽ ra sao!
Nếu không được Thanh Huy Hưng tha thứ sẽ vô cùng thê thảm.
Bạch bạch bạch bạch!
Cả hai không dám gian dối, tự đánh vô cùng mạnh.
Cư như cái tắt kia không phải đánh vào mặt mình.
Thanh Huy Hưng hừ lạnh, cũng không để ý tới họ.
“Xuân tổng, chúng ta nên nói vào chuyện chính hôm nay.”
Thanh Huy Hưng đối với Xuân Quang vô cùng nhiệt tình, lễ phép, tựa nhurwxx là bạn cũ lâu năm.
Xuân Quang vẫn còn có chút ngẩn ram gật đầu theo quán tính.
Tới bàn họp ngồi xuống.
“Bằng Kiên, đem hợp đồng đến.”
Thanh Huy Hưng nói.
Bằng Kiên nhanh chóng lấy hợp đồng ra, đặt trước mặt Xuân Quang.
Nhìn qua, đây là hợp đồng hợp tác lâu dài sâu rộng.
Ngoài ra, tên ở bên ngoài là tên công ty của Xuân Quang cùng Thanh Huy Hưng.
Xuân Quang cùng Xuân Bảo nhìn qua cũng ngây ngẩn.
“Thanh tổng, đây là…”
Thanh Huy Hưng cười nói: “Sau này, tất cả hạng mục liên quan chuyên ngành này đều giao cho công ty ngài.”
“Kể cả các dự án mới, cùng hạng mục liên quan, đều của các ngài.”
“Đương nhiên, tôi tôn trọng ý kiến của mọi người, đều nên tự nguyện.”
Hô! Hô!
Nghe Thanh Huy Hưng nói xong, Xuân Quang cùng Xuân Bảo đều vô cùng hồi hộp.
Hai kẻ đang tự bạt tai mình là Xuân Điền cùng Xuân Cương cùng nghe thấy.
Bọn họ cũng sửng sốt.
Xuân Quang dùng sức nuốt một ngụm nước miếng.
“Thanh tổng, chúng ta căn bản không thể nhận công trình lớn như thế.”
Quả thật công ty của họ nếu lấy hết hạng mục này, sợ là nhân công không đủ, hơn nữa, vốn quay vòng rất lớn.
Thanh Huy Hưng cười nói: “Nếu nhân công không đủ, cứ tuyển đi.”
“Về tài chính, chúng tôi vô cùng xem trong Xuân Quang ngài và công ty. Chúng tôi muốn rót vốn, mua 30% cổ phần, chính là dùng một nghìn tỷ, còn có chỉ tham dự chia hoa hồng, không tham gia biểu quyết hay quản lý.”
“Đương nhiên, cũng có điều kiện, là công ty này chỉ có Xuân tổng là cùng tôi có cổ phần, không cho kẻ khác nhúng tay.”
“Không biết Xuân tổng ý hạ như thế nào?”
Nghe Thanh Huy Hưng nói vậy, trái tim Xuân Quang kích động muốn nhảy ra.
Toàn công ty họ làm gì có số tiền một nghìn tỷ.
Vậy mà Thanh Huy Hưng dùng số tiền này mua 30% cổ phần, còn không can thiệp gì.
Đây là cho không tiền.
“Tôi đồng ý. Chỉ là Thanh tổng à, ngài đưa tôi một nghìn tỷ… giao công ty cho tôi, có vẻ không hợp lý.”
Xuân Quang hơi khó hiểu.
Thanh Huy Hưng nói: “Xuân tổng, quan hệ giữa Xuân Bảo cùng cậu Diệp mà nói, tôi được có cổ phần chính là vinh hạnh của tôi.”
“Chỉ cần ngài đồng ý là được.”
“Chúng ta cứ ký hợp đồng trước.”
“Bằng Kiên lập tức soạn hợp đồng mua cổ phần.”
Thanh Huy Hững không nói hai lời, trực tiếp ký tên.
Xuân Quang ký tên trong trạng thái vô cùng kích động.
Xuân Điền, Xuân Cường vô cùng chấn động, tuy tự tát nhưng lòng như đang kêu gào.
Thanh Huy Hưng đầy là truyền máu cho công ty Xuân gia.
“Dừng lại đi!”
Ông ta nói với Xuân Điền.
Xuân Điền cùng Xuân Cường lập tức nói: “Xin cảm ơn ngài đã khoan dung…”
Bọn họ tự bạt tai mình đánh mặt đều sưng lên, trong miệng thậm chí chảy ra tơ máu.
Bằng Kiên cũng đem hợp đồng mua cổ phần cho bọn họ.
“Về sau công ty Xuân gia này không quan hệ gì các người.”
Thanh Huy Hưng nói.
Mà Bằng Kiên cùng đem một trăm tỷ đưa cho bọn họ.
Sau đó, Thanh Huy Hưng cùng Xuân Quang ký tên, đem một ngàn tỷ đổ vào công ty Xuân gia.
Vậy là Thanh Huy Hưng xem như chi trả mọi người thay cho Xuân Quang…
Dưới sự nhiệt tình của Thanh Huy Hưng, Xuân Quang cùng Xuân Bảo cùng chủ quản của công ty Xuân gia cùng tới biệt thự Phong Hoa, dự tiệc tại phòng Hoàng Kim Super VIP
Chỉ có Xuân Điền cùng Xuân Cường uể oải, tiếp tục quỳ gói ở phòng họp.
“Diệp Đông tên ở rể kia có thân phận gì? Sao có thể làm cho Thanh Huy Hưng nể mặt vậy chứ.”
Trong lòng bọn họ vô cùng hối hận.
Lúc này tại tập đoàn MS
Người tới người đi vô cùng đông đúc, nào là quà, nào là các thứ đều chất đầy cả văn phòng.
“Bọn họ thật sự tới tặng quà sao?”
“Tiệc đính hôn?”
Kiều Lệ My nhìn Nhược Mai bất ngờ.
“Haizz. Thiệp còn ghi kính mời chồng Kiều tổng đó.”
- --------
tưởng chỉ có hack fb zalo tk.
Viết truyện kiếm chút độc giả yêu thương mà cũng bị hack, sợ thật.
Cả nhà yên tâm, đã nhờ lấy lại nick rồi....
Tiếp tục cập nhật ngày 2 chương nhé.
Mình set chương cả rồi.
Cảm ơn cả nhà nha