“Chúng ta không đoán được. Cậu để cậu ta vào đi!”
Thiên Quách, Vương Phàm không có chút mong chờ nào.
Bọn họ cho rằng trong đám bạn học cũ không có người nào có thể nổi bật hơn bọn, vậy thì có gì mà mong chờ chứ.
Cho nên, căn bản bọn họ thấy không có gì đáng để chờ mong cả! Không phải sao?
Vốn dĩ bọn là vì bản thân, họ ra vẻ tôn trọng Xuân Bảo, vì nghĩ rằng vị khách mà anh ta đem tới là người có địa vị.
Nhưng hiện tại bọn họ lại trực tiếp ngồi xuống.
Với bọn họ, chuyện giữ lễ với Xuân Bảo cũng chỉ lấy lệ cho xong thì thôi.
Mà với người không bằng bọn họ thì không cần đứng nghênh đón!
Xuân Bảo xoay người ra ngoài cửa, nên cũng không chú ý lắm sự thay đổi của bọn họ.
Rất nhanh, Xuân Bảo kéo Diệp Đông vào trong phòng.
“Chính là Diệp Đông, bạn học cũ đây mà. Cũng là anh em chơi cùng nhau lúc trước.”
Xuân Bảo vô cùng vui vẻ.
Khi hai người Thiên Quách, Vương Phàm nhìn thấy Diệp Đông thì hơi ngây người.
Nhưng đó không phải là vui vẻ, cũng không có sự thân thiết nào.
“Ồ, Diệp Đông à.”
Hai người vẫn gượng cười một chút rồi nói.
Xem như đó là chào hỏi.
Lý Thanh Hạ cũng chỉ là học lớp bên cạnh, cũng không phải cùng lớp với họ.
Nhưng Lý Thanh Hạ thường đi cùng bọn họ, nên cô ta cũng chỉ biết Diệp Đông sơ sơ mà thôi.
Cũng có nghe qua chút chuyện liên quan Diệp Đông.
Mà Liên Thục Giai bên này nhìn thấy Diệp Đông thì cả người bất giác run lên!
Thậm chí không tự chủ được mà đứng dậy.
Thính giác cùng thị giác của Diệp Đông hiện tại đã khác hẳn người thường. Nếu dùng theo ngôn ngữ hiện tại có thể gọi là siêu nhân nha.
Anh có thể nhìn ra sự biến hóa cùng run rẩy trên người cô. Cũng cảm nhận được nhịp tim của Liên Thục Giai đập rất nhanh.
“Thật thú vị, thời học sinh vẫn luôn bỏ qua Liên Thục Giai.”
Trong lòng Diệp Đông có chút cảm thán.
Lúc trước, khi Diệp Đông còn đi học, vẫn luôn trốn học, không có chút thành tựu nào. Đơn giản vì anh chán nản cảnh hiện tại, chỉ muốn giúp đỡ mẹ mình.
Mà lúc đó Liên Thục Giai lại là người được giao nhiệm vụ đôn đốc Diệp Đông học tập. Có lần trước thi còn quan tâm anh, đem đồ ăn sáng cho anh.
Chỉ là sau đó trước hai tuần khi thi đại học, Liên Thục Giai lại rời đi cùng người nhà, đến chi chính của Liên gia.
Sau đó cô cũng chưa từng quay lại.
Mà cũng không còn sau đó nữa, cuộc đời Diệp Đông biến đổi quá lớn rồi.
Có lẽ cũng sáu năm rồi không còn gặp nhau nữa.
“Diệp Đông… mới tới.”
Giọng của Liên Thục Giai có chút run rẩy.
Diệp Đông cảm giác có lỗi, nên có hơi áy náy.
Thiên Quách thấy vậy thì tỏ vẻ không vui. Hiện tại hắn đang theo đuổi Liên Thục Giai, nhìn càng không vừa mắt hành động vừa rồi.
“Lâu rồi không gặp, Diệp Đông bây giờ cậu làm gì rồi?”
Thiên Quách mang theo ý cười, trong lòng là muốn làm khó Diệp Đông.
Vương Phàm cũng mang theo thần sắc âm hiểm.
“Đúng rồi, Diệp Đông này, bây giờ cậu làm gì nhỉ?”
Đối với Thiên Quách cùng Vương Phàm, bọn họ không cần cái thứ tình nghĩa anh em cũ rích kia.
Dù cho lúc trước bọn họ chơi cùng Diệp Đông, nhưng đó cũng vì lúc đó gia cảnh cậu ta có chút tốt.
Bây giờ cùng lắm chỉ là nhà khá giả mà thôi, còn là mang tiếng ở rể, có gì mà tự hào?
“Cúng không có gì, xem như làm vườn đi.”
Diệp Đông đáp.
Mà quả thực anh đang nói thật nha. Công việc vẫn là làm vườn.
Nghe được câu trả lời của Diệp Đông, Thiên Quách cùng Vương Phàm lộ ra vẻ khinh thường.
Nhất là Thiên Quách, vừa rồi Liên Thục Giai còn đứng lên nhìn Diệp Đông đầy vẻ tiếc nuối cùng mừng rỡ, hắn không vui chút nào!
Hiện tại, hắn là muốn làm khó Diệp Đông, làm anh mất hết mặt mũi.
“Hay chúng ta cũng tự giới thiệu bản thân một chút cho mọi người theo kịp đi.”
“Lý Thanh Hạ, nghe nói cậu theo cha đến Trường Thọ Đường học hỏi y thuật đúng không?”
Vương Phàm vừa cười vừa nói.
Lý Thanh Hạ gật đầu: “Đúng,dù sao Lý thần y cùng nhà tôi cũng là người nhà. Tuy là họ hàng nhưng vẫn là gần nhau.”
“Mà chị Lý Mỹ Na kia của tôi khá tốt, xem đi đồ của tôi cũng là chị ấy tặng.”
Lý Thanh Hà nói ra lời này trên mặt có bao nhiêu đắc ý đều hiện rõ.
Lý gia là một gia tộc nổi tiếng giới Trung y, thân phận tôn quý là lẽ đương nhiên.
Mà người cháu Lý Mỹ Na chính là người quản lý mọi hoạt động của Trường Thọ Đường. Trong giới thương nghiệp cũng xem như là truyền kỳ, có địa vị nhất định.
Trường Thọ Đường chính là tập đoàn y dược, doanh số bán hàng cùng lợi nhuận vô cùng lớn, mỗi năm đều đạt tới con số vài chục nghìn tỷ.
Mà Lý Mỹ Na là một thiên tài kinh doanh, đã nhiều lần cải tổ, đa dạng kinh doanh, mà làn nào cũng trúng mục tiêu.
Nhiều người muốn hợp tác với họ, nhiều tới mức không kể xiết.
Nhưng không hề dễ dàng nha!
Hiện tại Lý Thanh Hà có thể cùng Lý Mỹ Na đi mua đồ thì quan hệ kia quá mức thân thiết rồi.
Nếu có thể thông qua Lý Thanh Hà, gặp được mỹ nữ tổng tài kia một chút thì có cơ hội hơn nha.
Thiên Quách cùng Vương Phàm đều sáng mắt nhìn về phía Lý Thanh Hà.
“Sau này còn nhờ Lý Thanh Hà chiếu cố, có thể cho chúng tôi mở mang tầm mắt được gặp vị mỹ nữ tổng tài vang danh Lý gia kia nha.”
“Dù là đứng xa nhìn cũng đủ rồi.”
Thiên Quách cùng Vương Phàm cười nói.
Lý Thanh Hà vô cùng đắc ý mà cười.
“Đều là bạn bè, sao lại không thể.”
“Hiện tại phía chị Lý Mỹ Na có nhiều khoản đầu tư, còn giao chút việc cho tôi. Các cậu xem đi, các cậu ai mà không là phó tổng chứ, tôi cũng cần các cậu giúp nâng cao nghiệp vụ nha.”
“Tất nhiên rồi.” Thiên Quách cùng Vương Phàm gật đầu cười tươi.
“Bây giờ ai ngồi đây cũng có vị trí, có năng lực giúp đỡ nhau. Thật vui nha.”
“Thấy ai ai cũng có sự nghiệp thành đạt, nếu không kế thừa gia tộc cũng giữ chức vị cao…”
“Vốn là muốn kinh doanh một chút, tự lập nhưng gia tộc lại cứ đem tôi đẩy vào việc nhà…hết cách.”
Thiên Quách bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng trong lời nói chính là khoe khoang.
“Vào gia tộc?”
“Đúng vậy. Còn có chúng ta đang chuẩn bị dự án cùng chi chính bên kia, thật sự muốn nhàn nhã cũng khó.”
Thiên Quách cứ thế dương dương tự đắc.
“Kế lượng, chẳng lẽ chính là chi chính Thiên gia? Là vào tập đoàn chỗ anh họ cậu, Thiên Nhất Hào?!”
Vương Phàm ngạc nhiên hỏi.
- ------------
Xin lỗi độc giả đã đợi lâu.
Dạo này có tí việc, ra chương chậm môt chút, mỗi ngày sẽ ra hai chương.
Sang tuần sau mình hết bận sẽ quay lại cường độ mỗi ngày 3-5 chương.
Mọi người đừng bỏ mình nhé