Lúc này tim Trình Quảng đập rất nhanh, mẹ của Trình Quảng đã phấn khích đến mức cả người run lẩy bẩy, bắt đầu từ hôm nay địa vị của bà ta ở nhà họ Trình sẽ là dưới một người trên vạn người.
Ánh mắt Trình Mông tối sầm lại, đôi mắt vô thần.
Lâm Vĩ với tư cách là đối tác của Trình Quảng, bây giờ cũng đang cực kỳ mừng rỡ, được Trình Quảng giúp thì những kế hoạch tiếp theo của hẳn sẽ rất dễ thực hiện, có được tập đoàn Lâm Thị sẽ dễ như trở bàn tay.
Ông cụ Trình thở ra một hơi, nói tiếp: “Tiểu Quảng, ông nghĩ khoảng thời gian này cháu ra nước ngoài học...”
Ngay khi ông cụ Trình vừa nói đến đoạn quan trọng thì ngất lời đột ngột, chỉ thấy một chiếc túi nhựa trong suốt có kích thước băng lòng bàn tay được ném lên bàn trước mặt ông cụ Trình.
Cảnh tượng này khiến những người ngồi ở đây đều hoảng sợ, ai mà to gan dám ném thứ đồ này đến trước mặt ông cụ Trình thế.
Ba đệ tử của ông cụ Trình đều nhìn sang nhìn người ném thứ đồ đó.
“Chúc mừng đại thọ, quà mừng đại thọ của ông”, Trương Hùng lên tiếng với chiếc túi nhựa đó.
Lúc này hầu hết mọi người trong đại sảnh đều trợn mắt nhìn Trương Hùng, ánh mắt đầy vẻ không thể tin được, người này là ai, sao lại to gan như thế.
“Tôi nói này Lâm Thanh Hy, cô không quản lý tên họ Trương này một chút à? Xem xem cậu ta làm cái trò gì kìa”, mẹ của Lâm Vĩ đập bàn mắng, mặc dù lời nói của bà ta có ý khiển trách nhưng ánh mắt bà ta lại đầy vẻ vui mừng, tên họ Trương kia, mày đúng là thằng ngốc.
“Này cậu, cậu không biết phép tắc gì rồi đấy nhỉ?”, Ninh Trường Hà không vui nhìn Trương Hùng: “Cậu là người nhà họ Lâm à?”
“Lâm Thanh Hy là vợ tôi, Trình Thanh là người anh em của tôi, túi trà này là do vợ tôi và Trình Thanh chuẩn bị cho. ông, hãy nhận nớ”, Trương Hùng chỉ vào lá trà trên bàn, trong lời nói của anh lại mang theo cảm giác ra lệnh.
“Nực cười, anh tưởng anh là cái thá gì, ông nội tôi nói nhận là nhận à?”, Trình Quảng sải bước đi đến, túm lấy túi nhựa trên bàn.
Ninh Nhất Chu ngồi ở bên cạnh liếc nhìn sang, ánh mắt hiện ra vẻ tàn độc, khóe môi cong lên.
“Cái thứ không biết phép tắc, nếu không phải vì nể tình mối quan hệ của anh và nhà họ Lâm thì hôm nay tôi cho anh đẹp mặt, cầm lấy đồ của anh rồi cút ra ngoài đi”, Trình Quảng túm lấy túi nhựa trong suốt trong tay định ném vào. mặt Trương Hùng.
“Khoan đã”, ông cụ Trình nấy giờ vẫn rất bình tĩnh bỗng. ngạc nhiên thốt lên, đôi mắt đục mờ của ông ta nhìn chăm chăm vào chiếc túi trong suốt đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!