Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thấy lời Trần Nhã nói, tôi lập tức hiểu ra, tôi nghĩ bà ấy chắc là nhận ra gì đó rồi, cảm thấy Bào Văn có lẽ lại lừa bà ấy, nên muốn hỏi tôi rõ ràng.

Lúc đó tôi thực sự muốn nói hết với Trần Nhã, nói là Bào Văn đang lừa bà, tôi không phải con rể thực sự của bà ấy, tôi chỉ là một con rối, một thằng hề, con người thực của tôi là một người rất đàn ông, sinh con chắc chắn không thành vấn đề.

Nhưng tôi không dám, dù sao người ta cũng là mẹ con, còn tôi chỉ là một người ngoài, cuối cùng dù có cãi vã thì cũng là tôi xui xẻo.

Vì vậy tôi dối lòng mà lắc đầu, nhưng khả năng quan sát của Trần Nhã rất mạnh, bà ấy có vẻ đã nhận ra trong lòng tôi nghĩ gì, bà ấy vội đánh thêm một câu: Trần Danh, cậu đừng sợ, nói hết với tôi đi, tôi sẽ không đối xử tệ với cậu đâu.

Lời của Trần Nhã khiến tôi hơi do dự, tôi nghĩ có phải hôm nay tôi đàn ông được một lần, khiến bà ấy nhìn tôi bằng con mắt khác không? Bà ấy thực sự sẽ nghe lời tôi nói chứ?

Thấy tôi do dự, Trần Nhã lại gõ một câu: Cậu yên tâm đi, cậu nói với tôi tình hình thực sự của cậu và Tiểu Văn, tôi chống lưng cho cậu, tôi sẽ không để nó bắt nạt cậu đâu.

Đọc đến đây, mũi tôi cay cay. Tôi nghĩ dù sao việc đã đến nước này, tôi còn giấu Trần Nhã nữa thì cũng không có ý nghĩa gì cả, dù bà ấy chống lưng cho tôi hay không thì tôi cũng phải nói tình hình thực tế cho bà ấy biết.
Advertisement
Vì vậy tôi lấy điện thoại ra, kể cho Trần Nhã tình trạng của tôi và Bào Văn. Tôi nói tôi là người Bào Văn dùng tiền cưới về, chúng tôi không có tình cảm gì, chúng tôi cũng chưa từng ở chung phòng, cơ thể tôi rất khỏe mạnh, giấy xét nghiệm bệnh tϊиɧ ŧяùиɠ chết cũng là Bào Văn làm giả, tất cả đều là Bào Văn đang lừa bà ấy.

Tôi còn nói nhà tôi rất nghèo, tôi cần tiền, nhưng tôi thực sự không làm nhân viên PR, tất cả đều là trùng hợp mới đi đến nước này, tôi thề với bà ấy nói là tôi tuyệt đối không làm loại giao dịch này, mong bà ấy tha thứ cho tôi.

Vì việc của em Vân hôm nay, Trần Nhã đương nhiên tin lời tôi.

Mặc dù Trần Nhã có lúc xấu xa, lạnh lùng như Bào Văn nhưng rõ ràng bà ấy hiểu lòng người hơn Bào Văn nhiều, cũng có tình thường hơn. Trần Nhã thở dài, gõ chữ nói tin tôi, bà ấy nói bà sẽ tìm Bào Văn nói chuyện, bảo tôi yên tâm ở rể là được.
Advertisement
Trần Nhã còn nói nếu tôi thực sự cần tiền có thể nói với bà ấy, lúc đó tôi rất muốn mở miệng, nhưng tôi đã nhịn được, không đến đường cùng thì tôi sẽ không mượn tiền bà ấy, cảm giác rất tổn thương lòng tự trọng.

Sau đó Trần Nhã khởi động xe, chiếc xe chìm trong không khí im lặng chết chóc, không khí đó cực kỳ lúng túng, dù sao đôi mẹ vợ con rể chúng tôi cũng từng có "tình duyên" đặc biệt.

Sau khi lái đi được một đoạn, Trần Nhã bảo tôi xuống xe, bảo tôi tự gọi xe.

Sau khi xuống xe, đi trên đường lớn trống trải, lòng tôi sợ vô cùng. Tôi cảm thấy mình đã rơi vào một cục diện vô cùng nguy hiểm, Trương Hạo bị vỡ đầu, vì dì Tuyết mà được Hoàng Tam tha cho một lần, em Vân bị tôi tát một cái, đương nhiên còn có Bào Văn lúc nào cũng có thể biết việc tôi bán đứng cô ấy, mỗi người trong số họ đều có thể chơi chết tôi, hoàn cảnh của tôi cực kỳ nguy hiểm, bốn bề thọ địch.

Tôi mệt mỏi lắc đầu, trong lòng rất đau khổ, cảm giác mình đúng là vô dụng, sống cẩn thận từng li từng tí như vậy, mệt hơn cả con chó, nhưng vẫn cứ bị người ta trêu đùa.

Đột nhiên, trong đầu tôi hiện ra người phụ nữ mũ lưỡi chai, một nữ thần kì bí tựa như một câu đố.
Tôi hi vọng cô ấy có thể xuất hiện trước mắt tôi lúc này biết bao, chỉ cho tôi một con đường.

Nhưng cô ấy sẽ không xuất hiện nữa, nhớ lại lời cô ấy nói với tôi, tôi vẫn quyết định nghe cô ấy, Lâm Cường và Tô Nhược Thủy, tôi phải nhanh chóng lôi kéo quan hệ với họ, có lẽ họ có thể giúp tôi thật.

Vừa đi vừa nghĩ, đột nhiên một con chó hoang chạy từ trong ngõ ra, làm tôi hết hồn. Chỉ sợ thực sự có người xông ra đánh tôi, vì vậy tôi vẫy một chiếc taxi, tôi không về nhà, mà đến thẳng nơi ở của Tô Nhược Thủy, vì Hoàng Tam đã nói với tôi, phải để Tô Nhược Thủy tiếp tục hát, nếu không tôi sẽ biết tay.

Sau khi đến dưới tòa chung cư của Tô Nhược Thủy, tôi lại muốn rút lui.

Muộn thế này rồi, cô ấy ngủ chưa, liệu có gặp tôi không?

Một mình ngồi ở cửa cầu thang, tôi do dự, không biết rốt cuộc nên lên gõ cửa hay không. Dù sao tôi vẫn không hiểu cô gái Tô Nhược Thủy này lắm, mặc dù cô ấy nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng ai mà biết được cô ấy là người thế nào, nếu chọc giận cô ấy, cô ấy nói xấu tôi với Bào Văn thì tôi thảm rồi.
Đang do dự đột nhiên tôi nghe thấy tiếng nói chuyện của hai người, có người từ trên tầng đi xuống.

Là giọng của Tô Nhược Thủy với một người đàn ông. Tôi hết hồn vội vàng trốn dưới gầm cầu thang, đồng thời trong lòng tràn ngập hiểu kì, sao Tô Nhược Thủy lại ở cùng đàn ông?

Tôi vểnh tai, chẳng bao lâu đã nghe được giọng Tô Nhược Thủy: "Cao Phong, tiễn anh đến đây thôi, anh đi đi."

Giọng Tô Nhược Thủy nghe không hề yểu điệu chút nào, tôi nghĩ có lẽ chỉ là bạn bè bình thường, hoặc là thân thích gì đó.

Không ngờ người đàn ông tên Cao Phong đó lại mở miệng nói: "Tiểu Thủy, tôi nay anh ở lại với em, bọn mình lâu lắm rồi chưa ở bên nhau."

Nghe đến đôi tôi chả hiểu ra sao, má nó chuyện gì thế này, Tô Nhược Thủy thích con gái cơ mà, sao lại ở bên một người đàn ông tên Cao Phong?
Lúc này họ đã xuống đến dưới lầu, cách tôi rất gần, vì thế lặng lẽ nhìn họ trong bóng tối.

Đúng là Tô Nhược Thủy, lúc này cô ấy mặc một cái váy liền màu vàng kem, cái váy này hơi mỏng, khiến cô ấy trông vừa trong sáng lại vừa quyến rũ, đúng là hấp dẫn thật.

Còn Cao Phong kia thì là một người đàn ông cao lớn rắn rỏi, vừa nhìn đã biết là kiểu đẹp trai nhiều tiền mà con gái rất thích, lúc này hắn đang nhìn Tô Nhược Thủy say đắm.

Tô Nhược Thủy liếc Cao Phong, nhanh chóng mở miệng nói: "Thôi, anh về đi, sau này chúng ta chỉ còn quan hệ hợp tác, không còn là người yêu nữa."

Nghe cô ấy nói, tôi nghĩ có lẽ ngày trước họ là người yêu, sau đó "quan niệm tình yêu" của Tô Nhược Thủy thay đổi, không thích đàn ông nữa. Còn Cao Phong này có lẽ vẫn không quên được Tô Nhược Thủy nên đến tìm cô ấy.
Đang nghĩ thì Cao Phong đột nhiên lại đặt tay lên vai Tô Nhược Thủy, thấp giọng nói: "Tiểu Thủy, có phải em trách anh không? Anh biết sắp xếp nhiệm vụ này cho em, em sẽ đau lòng, nhưng anh cũng không có cách nào khác, Bào Văn vừa ý em, em có cơ hội tốt như vậy để tiếp cận cô ta, anh phải làm thế, em phải hiểu cho anh, thực ra anh vẫn luôn yêu em."

Nghe đến đây, tôi sốc nặng, Tô Nhược Thủy và Bào Văn hẹn hò hình như còn bí mật nào đó nữa.

Tô Nhược Thủy đẩy tay Cao Phong ra, nói: "Bỏ tay anh ra, Cao Phong, tôi nói lại với anh một lần nữa, quan hệ của chúng ta từ giờ về sau chỉ là quan hệ hợp tác, anh đừng quấy rầy tôi nữa. Tôi sẽ tiếp túc giám sát Bào Văn, chỗ cô ta có gì, tôi sẽ báo ngay cho anh. Còn nếu là việc khác, chúng ta không cần liên lạc nữa, cứ vậy đi."

Thấy Tô Nhược Thủy nói vậy, lòng tôi hẫng một nhịp, đúng là không ngờ được, thì ra Tô Nhược Thủy không thích Bào Văn thật, cô ấy chỉ là tai mắt Cao Phong cài vào bên cạnh Bào Văn mà thôi ư?
Việc này khiến tôi rất hiếu kì, Bào Văn rốt cuộc có thân phận gì? Sao lại còn cần cài tai mắt bên cạnh theo dõi cô ấy chứ?

Đang tò mò thì Cao Phong lại tiếp tục nồng nàn nói với Tô Nhược Thủy: "Tiểu Thủy, cho anh thêm một cơ hội nữa, anh thực sự vẫn luôn yêu em, chúng ta có thể tiếp tục làm người yêu, đợi giải quyết xong việc của Bào Văn, anh sẽ lấy em."

Tô Nhược Thủy đẩy Cao Phong ra, nói: "Cao Phong, khi anh đẩy tôi cho Bào Văn, chúng ta đã kết thúc rồi. Nhờ ơn anh, giờ tôi không thích đàn ông nữa thật rồi, tôi cảm thấy đàn ông các anh rất buồn nôn, vô cùng giả dối. Được rồi, tôi lên nhà đây, anh về đi, sau này đừng đến tìm tôi nữa. Ngoài việc liên quan đến Bào Văn ra, còn lại anh đừng liên lạc với tôi nữa."

Nói xong, Tô Nhược Thủy đứng dậy chuẩn bị lên lầu.
Nhưng đúng lúc này, Cao Phong đột nhiên ôm Tô Nhược Thủy từ phía sau.

Hắn bịt miệng Tô Nhược Thủy, đồng thời đẩy Tô Nhược Thủy vào bức tường cạnh cầu thang, vừa nồng nàn vừa tức giận nói: "Tiểu Thủy, em đừng ép anh. Anh yêu em thật lòng, chúng ta bên nhau lâu như vậy, anh chưa từng động vào cơ thể em, cuối cùng lại để Bào Văn động vào, em tưởng anh không hận ư? Giờ việc đã đến nước này rồi, nếu em còn đối xử với anh như vậy, anh sẽ điên mất. Tiểu Thủy, tối nay chúng ta ngủ với nhau, anh cho em cảm nhận cảm giác với đàn ông, chắc chắn khác hẳn với Bào Văn."

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!