Nhìn đồng hồ còn 45p nữa, cầm chìa khoá trên tay,cô muốn trước khi đi gặp Trình Tuyết Liên nếu trong phút giây cô có quyết định dừng lại thì ít ra những ẩn khúc trong cuộc hôn nhân đó cô cũng muốn biết...cô bước chân lên lầu...dần dần tiến lại cô chạm nhẹ vào cửa...cô giật mình...
- Tại sao lại không khoá? (cô tự lẩm bẩm 1 mình)
Cửa hoàn toàn ko khoá...kì nhỉ ai đã mở nó ra, rõ ràng bình thường được đóng chặt,hôm nay sao lại vậy? Đẩy nhẹ cánh cửa vào trong cô hoàn toàn bất ngờ...
- - Tại sao lại vậy???
Trên nền nhà toàn mảnh chai...giống ly bị vỡ, gương treo trên tường cũng vỡ, phòng sơn màu vàng nhạt, bên trong ấm áp nhưng mọi thứ bên trong căn phòng hỗn độn, tan nát, vỡ vụn...cô cảm giác trước đây trong căn phòng này nó có sự đổ vỡ của hôn nhân...tất cả tan nát vẫn còn hiện diện lên trong căn phòng này mà ko ai đụng đến dọn dẹp nó...cô nhìn mọi vật xung quanh có cảm giác sợ sợ...cô định quay mặt bỏ đi thì điện thoại cô run lên cô giật mình rơi điện thoại xuống sàn hiện lên số của anh cô cúi xuống lấy bỗng thấy cái gì đó lạ lạ dưới gầm giường...chuông reo lâu cô đành nghe máy....
- Vy Vy đã dậy chưa? Em hết bệnh chưa? (Anh
gọi cô giờ lại quan tâm rồi)
- À...em...đỡ rồi...
- Sao giọng em mệt mỏi?
Chắc hồi hôm vì ăn bát cháo hành nên bị hành thật!
- Vậy tối về anh nấu cho em ăn tiếp nhé?Vy Vy chịu ko?
- Dạ thôi đủ rồi anh, em hết bệnh rồi...anh Minh à?
- Em....(Tự nhiên em thấy buồn buồn, lòng nặng nề không biết nói với ai...sao trong đầu em lúc này lại có ý định rời xa??? Huhu....)
- Vy Vy có việc gì?
- À...em...
- Em nhớ anh à???
- Em nhớ anh, nhưng không muốn ăn cháo hành...à tại sao anh lại giao em chìa khoá nhà?
- Sáng nay thức dậy, nhìn em ngủ say anh muốn em đi cùng anh quãng đường còn lại.....Chỉ cần em đi với anh là cả thế giới thuộc về em!
- Em nhớ anh là thật...em cúp máy đây!
Cô vội lau giọt nước mắt sắp rơi...cổ thấy nghẹn nghẹn đắng đắng...anh nói nhẹ nhàng chậm rãi nhưng sao cô thấy đau đớn lắm...cô chợt nhớ ra cô đã thấy cái gì đó... cô khụy xuống nhìn dưới gầm giường...kéo ra có tập tài liệu hay gì đó khá dày và 1 cái hộp nhỏ..cô ngồi xuống giường lấy tập giấy xem trước...
- Hồ sơ thụ thai trong ống nghiệm, Phương Khải Minh?.... Trình Tuyết Liên??? (cô đọc từng chữ)
- Cách đây 1 năm là 2 người đó khó có con là
thật à? cô xem trong đó nhưng không hiểu gì nhiều cả...nếu quả thật Tuyết Liên khó có con, đẩy Khải Minh đi tìm con..chắc là vì không sinh con được và đợi quá lâu không có thai cô ta mới viết đơn li dị nhưng Khải Minh yêu nên không kí....cô từ từ ngồi xuống đó khóc như mưa,cô đau đớn vì nhận ra
mình là nguyên nhân chính phá vỡ hạnh phúc
họ...đau hơn nữa là yêu điên cuồng say mê chồng họ...để đến khi cô nhận ra làm sao cô rút ra đc?
Cũng giống như đang sướng sao ngừng làm đc?cô đứng nhanh dậy thì hộp nhỏ để lên đùi lúc nãy rớt xuống nắp văng ra tung toé..là vỏ thuốc...nhưng thuốc gì?
- 1...2...3..4...hơn 50 vỉ thuốc nho nhỏ 28 viên...(cô chau mày cố xem) đọc dòng chữ bên trên cô ngờ ngợ...
Tại sao trong căn phòng này lại có những thứ đó?Hồ sơ thụ tinh giữa anh và Tuyết Liên...còn hộp nhỏ kia đó là vỉ thuốc gì?cô dần ngờ ngợ đoán sao như vậy?
- Vy...em lên đây làm gì??? ( chị giúp việc la lên)
- À, em....
Cô giật mình làm rớt xuống đất, hộp rớt xuống làm vỉ thuốc văng khắp nơi...
- Xin lỗi chị, em ko cố ý, xin lỗi chị...(cô nói liên
tiếp)
- Đặt lại vị trí cũ, rồi ra khỏi đây!