Cô lật đật bước vào, đứng trước cửa nhà cô hít 1 hơi thật sâu... mặt cô vì uống rượu nên cũng ửng đỏ lên..đang duy nghĩ ghi tay cô bị kéo vào nhanh như chớp...
-Nói đi em đi đâu?(là Khải Minh)
-Bỏ tôi ra..
-Em uống say mặt em ửng đỏ...em biết em đang làm gì không??
-Anh không có quyền tra khảo em..đừng làm phiền em..(cô gỡ tay anh ra)
Khải Minh nắm chặt 2 tay cô .. nghiến chặt răng đẩy mạnh cô vào tường.. mặt tức giận..
-Em uống say người em toàn mùi rượu...em ăn mặc như thế người em nóng hổi..em bảo tôi đừng quan tâm em,đừng làm phiền em??
-Cũng giống như cách anh sờ ngực cô ta,anh ôm anh bế,anh làm tình với cô ta.. mới hôm qua anh bên em giờ anh bên cô ta..ai cũng có cuộc sống riêng tại sao anh phải tức giận?
-Em nói vậy tại sao em khóc ai cũng có cuộc sống riêng tại sao em đau lòng...?
-Em không thèm đau lòng vì e say nên mắt em đỏ thôi..
Cô ngồi xuống đối diện với ánh mắt anh..anh kéo cô đứng lên..2 tay áp chặt vào mặt cô làm cô đau điếng..
-Vy Vy,em có biết kể từ lần đầu cùng em tôi đã không thể cùng ai khác được nữa không??
-Em không tin....(nước mắt cô rơi trong vô thức, làm sao cô tin được khi cô chứng kiến cảnh đó)
-Chỉ cần em nói 1 câu rằng em yêu tôi, thì tôi sẽ bảo vệ em cả cuộc đời này..Vy Vy em nói đi..em có yêu tôi không??
Khải Minh càng lúc càng muốn chiếm lấy cô..tay dần di chuyển xuống ngực..tim cô đập nhanh cô có nên nói yêu anh không..cô phải làm sao đây?
-Khải Minh...em...
-Nói đi Vy Vy...
-Em chưa từng có cảm giác gì với anh ngay cả khi ân ái với anh những lần rên rĩ chỉ là tạm bợ thôi!!
Anh cứ thế nhìn cô, mắt anh đấy tuyệt vọng dần buông 2 tay xuống.Cô biết anh đang thất vọng vô cùng dần lùi bước về phía sau anh cười lớn... giọng cười như lần đầu gặp cô...
-Được rồi! tôi hiểu rồi..đây sẽ là lần cuối cùng tôi quan tâm đến em,lo cho em, từ bây giờ.. không kể từ ngày mai tôi và em xem như chưa từng quen nhau dù chỉ 1 lần..
Nói xong anh quay mặt bước đi... hôm nay cô phải cảm ơn cô gái kia...nhờ cô ta xuất hiện ôm anh, hôn anh , ở trong vòng tay anh mới cho cô hiểu được cảm giác yêu là gì... chẳng phải cô đã yêu anh rồi sao...khi anh quay lưng bế cô ta vào phòng lúc ấy cô rất sợ mất anh.. nếu hôm nay cô không thấy được cảnh đau lòng ấy cô cứ mãi suy nghĩ mà không có lốt thoát... đến khi Khải Minh quay mặt lai bước đi đc vài bước cô mới chợt ý thức lai rằng cô không thể để anh đi được, đối với cô yêu thì phải nói, nếu cứ giữ trong lòng thì bản thân cô sẽ thấy dằn vặt đến chết thôi..!!
Cô bước đến nhanh ôm chặt anh từ phía sau...cô nói:
-Em chưa nói hết câu mà anh..(Khải Minh đứng lại bất ngờ...)
-.....
-Em chưa từng có cảm giác với anh trước khi ân ái lần 2.còn bây giờ kể từ đêm hôm qua.. đêm hôm qua..
-Đêm hôm qua cô làm sao ??
-Em... đã... yêu anh mất rồi...
Nói xong cô òa lên khóc như 1 đứa trẻ...tay cô ôm chặt anh xiết anh lại như sợ anh rời xa thì cô sẽ chết mất...anh gỡ tay quay lại đối diện với cô...
-Em biết em không nên yêu anh..em biết giữa chúng ta chỉ vì cái bản hợp đồng đó em biết em đến bên anh chỉ để thế thân cho 1 vị trí vô hình em biết em có lỗi với vợ anh,em biết...
-Em biết gì nữa..??(anh nhìn cô như đang chờ cô nói điều anh cần..)
-Em biết em yêu anh rồi, yêu anh là đúng hay sau???
Cô òa khóc,anh kéo cô lại ôm chặt vào lòng.. kể từ giây phút này trái tim cô ấm lại.. chưa bao giờ cô nghĩ cô sẽ yêu người đàn ông này cứ nghĩ giao dịch như hợp đồng là xong ai ngờ lại nhớ nhung đau khổ đến thế này.
-Vy Vy... hãy cứ ở bên tôi, tôi cần em... tôi biết em tổn thương rất nhiều em đến với tôi lúc này, lúc mọi chuyện còn đang rối rắm như vậy..tôi không thể cho em cảm giác yêu trọn vẹn..
-Em không sao Khải Minh,em chấp nhận được...
-Tôi không thể nào chứng minh được hết cho e thấy..Vy Vy..
Cô đưa bàn tay lên sờ vào gương mặt ấy cảm giác ấp áp gần gũi đến vô tận..Cô nhắm mắt lại hôn anh cứ cuốn vào nhau không cần biết tình yêu bây giờ là đung hay sai...
-Tại sao em nói dối là không có cảm giác với tôi...
-Vì yêu anh em mới vậy..
Nhanh như chớp anh bế cô vào ghế sopha đặt xuống anh bạo lực tách 2 chân cô ra dần tiến lại gần cô anh nắm 2 bên hông cô kéo mạnh lại phía anh chạm vào nhau cô như trong cơn mơ..
-Ai dạy em cái cách chủ động tôi...
-Em muốn như vậy.. không ai dạy em cả.
-Em biết em chủ động làm tôi không thể dừng lai được không???
-Ưm.. Ưkm...Minh..
-....
-Em cũng không dừng lại được nhưng Khải Minh đây là phòng khách..đừng anh nếu lỡ anh Nhật Nam về thì sao?
-Làm sao tôi dừng lại được...
Khải Minh cởi áo cô dấu vết trên ngực vẫn còn anh hôn vào nó.. người cô như tê liệt hoàn toàn.. nếu như 2 lần trước là vì ép buộc thì lần này cả 2 là tự nguyện xuất phát từ tình yêu nam nữ mãnh liệt.. tiếng rên rĩ của 2 người vang vọng khắp nhà..
-Tôi không hề phản bội em, kể từ hôm cướp đi sự trong sạch của em...(Anh vừa ra vào vừa rên rĩ vào tai cô, càng nói những lời đó càng làm đôi bàn tay thêm xiết chặt vào nhau)
-Anh bế cô ấy vào phòng để bảo vệ em, không muốn em bị ai cào xé lần nữa..đúng không Minh??... giọng cô run lên từng cơn thi anh ra vào nơi dó...
-Em có muốn cùng tôi đi hết đoạn đường còn lại không? Hả? em muốn không Vy Vy .??
-Ưmm.. Ưmm... Em muốn..Minh em rất muốn...
2 người cứ thế mãnh liệt quấn lấy nhau.. lúc cao trào rồi muốn nói gì nói đâu cần biết dúng sai..khi đã xong anh bế cô lên phòng cô cứ ôm chặt anh như vậy..đêm nay sẽ thật sự là đêm hạnh phúc nhưng cô cũng biết từ giờ cô phải mạnh mẽ đấu tranh giành giật lấy tình yêu.. nếu thật sự giữa anh và cô vợ kia không còn gì..Bây giờ cô muốn có thai,cô muốn sinh con cho anh.
Nằm ôm nhau trên giường cầm nhận được hơi ấm của nhau..cô tựa người vào anh đưa tay sờ sờ ngực anh cô nói:
-Anh và cô gái lúc nãy có... có ân ái với nhau không??
-Anh không còn cảm giác, nếu đã làm thì khi với em anh có điên cuồng như vậy không?
-Tại sao không làm??
-Vì không còn cảm giác..
-Vì sao???
-Vì nghĩ đến em đó cô ngốc...Vy Vy anh và cô ta đã chính thức chia tay rồi ..!
Anh ôm cô dần thiếp đi, như vậy cũng đủ lắm rồi, ít ra khi bên cô anh không còn lưu luyến cô gái nào nữa..cô chẳng biết cô có sức hút gì... nhưng cô biết từ giờ đoạn đường phía trước sẽ đầy đau khổ và chông gai... Trình Tuyết Liên cô ta không đơn giản là kêu cô quay về như vậy nhưng vì yêu anh cô chấp nhận đấu tranh,.. và cô cũng phải xử cái người cô từng cho là bạn thân tri kỉ Lý Bội Trân vì tội dám chửi cô dám chơi xỏ cô như vậy.. Chỉ cần là Khải Minh yêu cô thì cô không sợ nữa..