Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đệ Nhất Vương Phi - Thanh Hy - Mặc Uyên (FULL)

Tiêu Vũ Hiên thầm thấy căng thẳng, tối qua hắn ta vẫn luôn trông chừng bên ngoài phủ Dạ Vương, nhưng đến khi trời sắp sáng, cha hắn ta phái người đến đưa hắn ta về. 

Cả đêm hắn ta đều không được nghỉ ngơi, sợ cô gái xấu xí này sẽ xảy ra chuyện. 

Cố Thanh Hy nhìn hắn ta như nhìn một tên ngốc: “Lão đại của ngươi nhìn giống quả hồng mềm mặc cho người khác bắt nạt không?” 

Nghe thấy câu này, Tiêu Vũ Hiên mới thở phào nhẹ nhõm. 

“Cô cắm cái sừng to như thế cho chiến thần mà chiến thần lại không làm gì cô? Chậc chậc… Thật khó tin”. 

Liễu Nguyệt và Vu Huy oán trách: “Lão đại, hôm qua hai chúng ta đợi cô ở tửu lầu Tuý Mộng suốt cả đêm, không ngờ cô đi uống rượu hoa cũng không dẫn chúng ta theo, cô thật không có nghĩa khí”. 

Cố Thanh Hy khí phách vỗ lên bả vai hai người họ một cái, cười nói: “Được, vậy lần sau sẽ dẫn hai người các ngươi theo”. 

“Phịch…” 

Chân của Liễu Nguyệt và Vu Huy như nhũn ra. 

Đi uống rượu hoa với vị hôn thê của chiến thần? 

Có đánh chết bọn họ cũng không dám. 

Chiến thần bóp chết bọn họ thì sao. 

“Đúng rồi, hôm qua Vô Ưu Quan xảy ra chuyện lớn như thế, sao hôm nay lại không có chút tin tức gì vậy?” 

Cố Thanh Hy đáp lời: “Chuyện này còn cần phải đoán ư? Chắc chắn là chiến thần phong toả tin tức rồi, đây cũng đâu phải chuyện vẻ vang gì với bọn họ”. 

“Lão đại, cô nhìn kìa, đó không phải là Diệp Phong sao?”, Vu Huy đột nhiên la to. 

Cố Thanh Hy ngước mắt nhìn lên, tuy nam nhân trước mắt mặc áo gai vải thô, nhưng lại có dung mạo tuấn tú, vóc người cao gầy, phong độ của người trí thức và sự lạnh nhạt hờ hững. 

Ngũ quan của hắn ta góc cạnh rõ ràng, trông rất đẹp trai nhưng trên mặt lại có vẻ tái nhợt vì bị bệnh. 

Tiêu Vũ Hiên lẩm bẩm: “Lạ thế, không phải hôm qua Diệp Phong khoẻ lắm à, hay vì cô hùng hổ đẩy ngã hắn ta, khiến hắn ta sợ đến mức bệnh luôn”. 

Khoé miệng Cố Thanh Hy khẽ giật. 

Nàng vì vấp phải chân bàn nên mới vô tình đụng ngã hắn ta thôi. 

Hơn nữa, dù Diệp Phong cố hết sức khiến mình trông giống một người bình thường, nhưng hơi thở của hắn ta không ổn định, rõ ràng là bị thương nặng. 

Hôm qua sau khi bọn họ rời đi, có người làm Diệp Phong trọng thương? 

Cố Thanh Hy nhớ tới sự đáng sợ và sát khí thoáng xuất hiện trên người Diệp Phong tối qua lúc cô đụng ngã hắn ta. 

Nếu cô đoán không lầm, có lẽ Diệp Phong có võ công. 

Người không có võ công chắc chắn không thể có sát khí mạnh như vậy được, càng không thể khiến sát khí xuất hiện trong nháy mắt, sau đó biến mất ngay. 

“Thiếu niên kia chính là Diệp đại tài tử Diệp Phong, đứng hạng hai trong đại hội đấu văn đúng không? Đẹp trai thật đấy, chỉ tiếc hắn ta nghèo quá, nếu không ta đã bảo cha đi hỏi cưới hắn ta rồi”. 

“Hôm qua trên đại hội đấu văn, hắn ta khiến ta vô cùng ngạc nhiên, chỉ tiếc cha ta cũng không đồng ý gả ta cho một tên nghèo”. 

“Hắn ta đứng hạng nhì trong đại hội đấu văn, còn vào được học viện Hoàng gia, sau này chắc chắn sẽ làm quan, dù của cải hơi ít, nhưng cũng không đến mức nghèo rớt mồng tơi”. 

“Hôm qua Hoàng Thượng ban thưởng cho hắn ta biết bao nhiêu tiền bạc của cải, hôm nay là ngày đầu tiên đến học viện Hoàng gia, sao hắn ta lại ăn mặc giản dị thế, chẳng lẽ hắn ta không mua nổi quần áo đẹp hơn à?” 

Không ít thiên kim tiểu thư trong học viện Hoàng gia tụm năm tụm ba, chỉ trỏ về phía Diệp Phong. 

Diệp Phong không quan tâm đến những người khác, vẫn thẳng lưng bước từng bước đến lớp học. 

Cố Thanh Hy bước tới sóng vai cùng hắn ta: “Trông sắc mặt của ngươi hơi khó coi, tối qua nhớ ta sao?” 

“…” 

Đáp lại Cố Thanh Hy là sự im lặng của Diệp Phong. 

Liễu Nguyệt lập tức nổi giận: “Nam nhân này nghĩ rằng có chút học vấn là có thể coi thường người khác à? Ở học viện Hoàng gia còn làm ra vẻ kiêu căng, xem ta dạy dỗ hắn ta thế nào”. 

“Chát…” 

Cố Thanh Hy vỗ lên gáy Liễu Nguyệt một cái: “Nói chuyện nhẹ nhàng với mỹ nam một chút, cẩn thận làm hắn sợ đấy”. 

“Nhưng hắn ta…” 

“Im lặng có thể tượng trưng cho muôn vàn lời nói mà”. 

Mấy người Tiêu Vũ Hiên đồng loạt cạn lời. 

Nàng còn có thể tự kỷ hơn không? 

Trong một góc nào đó, Cố Sơ Vân trừng Cố Thanh Hy bằng ánh mắt độc ác, hai tay siết chặt. 

Cố Thanh Hy… 

Nếu không vì nàng ta, sao nàng không thể tham gia đại hội đấu văn chứ. 

Nàng ta huỷ hoại Cố Sơ Lan, cũng huỷ hoại cả nàng. 

Trong học đường của học viện Hoàng gia, các học sinh lục tục ngồi xuống, Diệp Phong đảo mắt nhìn một vòng. 

Trong lớp học rộng lớn, ngoài một vị trí bên cạnh Cố Thanh Hy thì không còn chỗ nào khác nữa. 

Hắn ta không muốn ngồi bên cạnh Cố Thanh Hy, nhưng chỉ có thể ngồi bên cạnh nàng. 

Cố Thanh Hy chống cằm cười nói: “Ta đã nói là chúng ta có duyên rồi, không chỉ cùng lớp mà còn là bạn cùng bàn nữa”. 

“…” 

Cố Thanh Hy nhìn Diệp Phong không chớp mắt, ý muốn chinh phục trong mắt vô cùng rõ ràng. 

Không ít người có thiện cảm với cô vì đại hội đấu văn đều tỏ vẻ thất vọng. 

Làm gì có nữ nhân nào ngang nhiên nhìn một nam nhân như thế chứ? 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!