“Không có gì, nơi này còn cách vùng đất cực Bắc bao xa?”
“Không xa lắm, leo qua năm ngọn núi tuyết này là đến rồi”.
Năm ngọn núi tuyết?
Núi tuyết này vừa cao vừa dốc vừa lớn, đừng nói là đám người lùn, cho dù là nàng cũng không dễ leo qua.
“Leo qua năm ngọn núi tuyết này cần bao lâu”.
“Cần khoảng ba tháng”.
“Ba tháng?”
Giọng nói của Cố Thanh Hy đột nhiên tăng cao.
Đã sắp đến mười năm trăng tròn.
Nàng nào chờ được ba tháng.
Chờ ba tháng sau trở về, Thần Phi đại ca đi chầu ông bà từ tám kiếp rồi.
“Tiểu Cửu Nhi, đừng ngủ nữa, lập tức cõng chúng ta đến vùng đất cực Bắc đi”.
“Chủ nhân, Tiểu Cửu Nhi vừa lạnh vừa buồn ngủ”.
“Đây là mệnh lệnh”.
Nàng cầm đuôi Tiểu Cửu Nhi nhấc ngược lên, ép nó tỉnh táo lại.
Con rắn này, không phải ăn thì chính là ngủ.
Tiểu Cửu Nhi ăn vạ quấn quanh cổ tay nàng.
Cố Thanh Hy dứt khoát ném nó xuống mặt đất: “Nếu ngươi không cõng chúng ta qua đó, về sau cũng đừng quấn lấy ta nữa! Làm một con rắn hoang lang thang đi”.
“Vậy cô cho ta hai mươi con heo nướng nữa, nơi này thật sự rất lạnh, càng đi về phía trước càng lạnh, ta sắp cõng không nổi rồi”.
“Chỉ cần ngươi giúp ta tìm được viên Long châu thứ sáu, đừng nói là hai mươi con, hai trăm con cũng không thành vấn đề, nhưng nếu không tìm được viên Long châu thứ sáu, dù là một con, ngươi cũng đừng mong được ăn”.
“Hào phóng vậy à?”
Tiểu Cửu Nhi tỏ vẻ không tin.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!