"Nếu vậy, nhờ ngài hãy thi triển bàn tay kỳ diệu đi!" Trần công tử vừa nghe vậy, dù cho bình thường anh ta vẫn luôn thong dong điềm tĩnh, giờ đây cũng không khỏi tỏ ra vui mừng khôn xiết.
"Hiện giờ ở đây không tiện, hơn nữa hôm nay tôi cũng mệt rồi, ngày mai, anh chọn thời gian và địa điểm, tôi đích thân tới tận nơi chữa bệnh cho. anh" Tân Phong bỏ tấm thẻ ngân hàng vào trong ví tiền rồi bắt đầu vừa dọn dẹp quầy hàng vừa nói với Trần công tử.
"," Trần công tử.
"Anh còn nói anh không phải tên lừa đảo sao, nhận tiền mà không làm gì...' Bạch Hà đã không nhịn được nữa, cô ấy xông lên phía trước. hai bước quát với Tân Phong.
"Tôi vừa mới nói, nhận tiền là sẽ chữa khỏi bệnh, bây giờ không phải là lúc." Tân Phong liếc nhìn Bạch Hà kiên nhãn giải thích một câu.
Hôm nay ở nhà cũ nhà họ Dương, để cứu Dương lão gia, hắn đã phải thi triển Bát quái thần châm, nên tạm thời hao phí rất nhiều tâm lực.
Hiện giờ Tân Phong không thể đảm bảo có thể thi triển Bát quái thần châm một lần nữa, vì lý do an toàn nên hẳn cần nghỉ ngơi một buổi tối, quyết định ngày mai sẽ tới tận nơi chữa bệnh cho vị Trần công tử này.
Thật ra, Tân Phong đi tới nơi quầy hàng vỉa hè này cũng không muốn người đầu tiên mà mình gặp được lại là một người mắc bệnh hiểm nghèo hiếm thấy, trông thì vị Trân công tử này không sao cả, nhưng tình hình thật ra còn tệ hơn cả Dương lão gia.
Tân Phong không thể không chăm sóc cẩn thận.
"Tôi thấy anh đang kiếm cớ thì có, cái gì mà thần y chứ, rõ ràng là lừa đảo, anh cầm tiền rồi ngày mai cũng không biết chạy đi đâu nữa." Bạch Hà không nghe lời giải thích của Tân Phong, nhận định rằng Tân Phong là một tên lừa đảo.
Bạch Hà, cô lui xuống đi, tôi tin tưởng ngài ấy:
Trần công tử quát Bạch Hà một tiếng, rồi nhìn về phía Tân Phong, nói với hẳn băng một ánh mắt vô cùng chân thành: "Thưa ngài, đây là danh thiếp cá nhân của tôi, ngày mai ngài có rảnh thì cứ gọi số điện thoại này cho tôi, tôi sẽ cho người đi đón ngài."
Nói rồi Trần công tử lấy một tấm danh thiếp ra đưa tới trước mặt Tân Phong.
Gọi là tấm danh thiếp cá nhân, chỉ bằng gọi là một tấm thẻ vàng, bên trên in năm chữ vàng "Công tử chí tôn. Trần."
"Công tử ngài... Bạch Hà nhìn thấy vậy thì kinh ngạc, không ngờ răng công tử nhà mình lại đưa tấm danh thiếp quý giá như thế cho Tân Phong.
Phải biết rằng đây không phải là tấm danh thiếp tư nhân phổ thông, mà mỗi tấm đều có một giá trị nhất định, thể hiện một sự quyền lực và danh vọng nhất định.
Thấy thẻ Công tử chí tôn cũng giống như thấy chính bản thân Trần công tử vậy!
Trần công tử liếc nhìn Bạch Hà một cái, nở một nụ cười dịu dàng tiếp tục nói với Tân Phong: "Ở trong thành phố Lõ Na, nếu như ngài có gì cần giúp đỡ thì có thể lấy tấm danh thiếp cá nhân này ra, người biết nó đều sẽ nể mặt ngài đôi phần.
"Được!"
'Tân Phong không có nghĩ nhiều như thế, hẳn cần lấy tấm danh thiếp của Trần công tử luôn, không chậm trễ nữa mà đi về phía đám người bên ngoài
Trần công tử cũng không nhiều lời, không. ngăn cả hắn, mà chỉ cười nhìn theo Tân Phong. rời đi.
Mọi người vây xem chứng kiến quá trình này, tất cả đều trợn tròn mắt một lần nữa.
Bọn họ không biết chuyện danh thiếp, nhưng ba mươi vạn đủ để khiến bọn họ không thể tin nổi
Cứ để cho thằng nhóc kia lấy ba mươi vạn đi như vậy sao?
Ôi trời ơi!
Đường đường là Trần công tử mà lại tin tưởng một tên lừa đảo như thế?
Chẳng lẽ vị Trần công tử này và thằng nhóc kia là cùng một phe sao.
Không ít người thậm chí còn nghỉ ngờ rằng Trần công tử là giả mạo, đóng giả với tên lừa đảo Tân Phong đi diễn kịch ở đây.
Tân Phong rời khỏi phố Bát VƯơng luôn, hoàn toàn không để ý tới biểu cảm của đám người qua đường đang túm tụm lại xem.
Đời người ấy mà, nếu cứ quan tâm tới cái nhìn của người ngoài thì có thể làm được chuyện lớn gì chứ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!