Hàn Anh kinh ngạc nhìn về phía Sở Tử Đàn: ''Ồ, sao đột nhiên lại vậy? Không phải trước kia ngày nào con cũng ồn ào muốn ở biệt thự sao?''
Trong ánh mắt Sở Tử Đàn hiện lên sự tức giận: "Đó là trước kia, hơn nữa bây giờ hai người họ qua đó, con đi theo làm bóng đèn sao?''
Huống hồ Tần Tranh là đồ háo sắc!
Trước đó ở chỗ này, có bố mẹ ở đây mà người đàn ông này còn không mặc quần áo, ai biết khi chuyển đến biệt thự có nghiêm trọng hơn hay không chứ.
''Ở bên đó có một nhân viên nữ, phòng rất lớn, ba tầng, cô có thể ngủ ở tầng ba, tôi và chị gái cô sẽ ở tầng một.'' Tần Tranh mỉm cười giải thích: ''Đương nhiên không bắt buộc.''
Dứt lời, Tần Tranh đứng dậy: ''Con ăn no rồi.''
Sở Hiểu Đồng cũng gật đầu đứng dậy: ''Con đi dọn chút đồ của mình.''
Thức ăn trên bàn cũng không còn quá nhiều, Sở Kinh uống mấy chén rượu mao, lúc này hạnh phúc tưng bừng trên mây, nằm trên sopha chẹp miệng.
Trong nhà ít khi có trạng thái vui vẻ như thế này, lúc này Sở Tử Đàn cũng không tiện nói lung tung.
Chỉ đang tự suy nghĩ câu nói vừa rồi của Tần Tranh.
Anh còn có nhân viên nữ?
Vậy không được, cô ta phải qua đó trông chừng, lỡ như Tần Tranh lừa dối chị gái mình, lén lút với nhân viên nữ kia thì sao?
Nghĩ đến đây, Sở Tử Đàn lập tức chạy về phòng ngủ, lấy túi đen lớn bằng da dưới giường ra, lấy toàn bộ đồ của mình nhét vào trong, sau đó ra ngoài, trực tiếp ném hành lý đã chuẩn bị xong vào xe, là người đầu tiên lên xe ngồi chờ.
Vốn cho rằng Sở Tử Đàn không đi, Tần Tranh giúp Sở Hiểu Đồng cất đồ xong mới phát hiện trong xe có người đang ngồi.
Khóe miệng Tần Tranh hơi nâng lên, không nói gì, Sở Hiểu Đồng cũng cạn lời nhéo mũi Sở Tử Đàn: ''Cho em cứng đầu này.''
Tần Tranh cùng với hai chị em đi đến biệt thự, từ hôm nay trở đi xem như hoàn toàn rời xa bố mẹ.
''Trước tiên về cất đồ đã, nghĩ xem cần mua gì rồi tôi mang hai người đến quốc tế Vinh Hoa xem.'' Tần Tranh nói, lái xe vào khu biệt thự Thiên Hào.
Sở Tử Đàn vẫn luôn nhìn ra ngoài lúc này mở to mắt: ''Thiên Hào? Anh mua nhà ở chỗ này?"
Cô ta vốn cho rằng Tần Tranh tùy tiện mua một căn biệt thự ở ngoài ngoại ô, không ngờ anh lại mua ở Thiên Hào!
Ông trời ơi...
Tần Tranh gật đầu, anh cũng không nhìn kỹ biệt thự như thế nào, hôm đó chọn xong đá thô thì trực tiếp rời đi.
Hôm nay xem như chính thức dọn nhà.
Xe vừa lái vào biệt thự, Lương Khanh đã từ trong đi ra.
Thấy xe Tần Tranh, cô ấy đi đến giúp Tần Tranh mở cửa xe: ''Ông chủ.''
Vẫn là khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc như cũ, nhưng lúc này lại mang theo chút vui vẻ.
Vì cô ấy biết từ hôm nay trở đi cô ấy sẽ cùng Tần Tranh ở trong một căn nhà lớn!
Mặc dù không hiểu vì sao bản thân lại vui vẻ.
Nhưng một giây sau, Lương Khanh thấy Sở Hiểu Đồng bước xuống từ ghế phụ thì bất ngờ.
Thật là một người phụ nữ xinh đẹp!
Đây chính là vợ của Tần Tranh sao?
Đột nhiên trong lòng Lương Khanh khó chịu, không hiểu sao sự hưng phấn bay nãy đã biến mất.
''Tần Tranh, giúp tôi xách đồ vào!'' Sở Tử Đàn vừa xuống xe đã nói.
''Đó là anh rể của em.'' Sở Hiểu Đồng lắc đầu: ''Sau này nói chuyện chú ý một chút.''
Sở Tử Đồng bĩu môi.
Tần Tranh vẫn xách hành lí của cô ta xuống, đối với anh mà nói, thứ này cũng chỉ là một cái hộp nhỏ, tiện tay cầm theo mà thôi.
''Giới thiệu với hai người một chút, nhân viên của tôi Lương Khanh. Đây là vợ tôi Sở Hiểu Đồng, em vợ Sở Tử Đàn.''
Mấy người vào phòng khách rồi Tần Tranh mới nói.
Làm quen xong lại lần nữa lên xe, đưa Sở Hiểu Đồng và Sở Tử Đàn đến quốc tế Vinh Hoa.
Lương Khanh không đi cùng, cô ấy cảm thấy ba người Tần Tranh có chút không hợp nhau nên chủ động yêu cầu ở lại dọn dẹp nhà cửa.
Mãi đến khi Tần Tranh rời đi cô ấy mới thu ánh mắt lại, nhìn căn biệt thự to lớn, đột nhiên cảm thấy buồn bã khó hiểu.
Người đàn ông kia vốn thuộc về những người phụ nữ khác.
Mắt Lương Khanh đột nhiên sáng lên, hay là cô ấy có thể thử đoạt lại?
Dù sao cô ấy cũng không kém Sở Hiểu Đồng cái gì, ngược lại cô ấy còn có thể đi theo bảo vệ Tần Tranh...
Nhưng một giây sau Lương Khanh đột nhiên ngẩn người, cô ấy đang nghĩ gì vậy?
Vậy mà cô ấy lại muốn phá hỏng một gia đình yên ấm sao?
Lương Khanh ơi là Lương Khanh, mày có thân phận gì, mày phải biết rõ mới phải chứ... Nhưng không phải ông chủ và Sở Hiểu Đồng không có tình cảm với nhau sao?